Trạc Uyên, thật sự oan uổng. 
 …. 
 Ban đầu, y đang làm khách ở Tiên môn rất yên lành, sau khi Đoàn Khung Dạ vượt ngục, ánh mắt của đám tu sĩ chính đạo kia nhìn y lập tức thay đổi, đồng thời bày ra dáng vẻ thấy chết không sờn. 
 Trạc Uyên cạn lời, Trạc Uyên có lời muốn nói, lầu Trạc Uyên ngồi bị sập. 
 Công kích của ma tu không gây ra thương tích gì cho y, nhưng đám tu sĩ chính đạo nghi ngờ y lại bị trọng thương, ngã như rạ, ngất xỉu hay thương vong đều đổ xuống bên chân y. 
 Ngay sau đó, Yến Bình Minh, Giang Tranh Lưu và Tô Phiến Ngọc nhận ra động tĩnh, dồn dập đuổi tới đó. 
 Đầu óc Trạc Uyên xoay chuyển thật nhanh. 
 Ma tu vượt ngục, lầu các hư hại, nhân chứng ngã đầy đất, cùng với y đang chẳng hiểu mô tê gì. 
 Thế này còn không xong đời à? Sau một loạt động tác của Đoàn Khung Dạ, trên đầu Trạc Uyên bị ụp một cái nồi to, há miệng mắc quai. 
 Đương nhiên, thân là ma tôn như y, dù có há miệng nói gì cũng không ai tin. 
 Trạc Uyên kịp thời rút khỏi Tiên Môn, ở lâu một giây cũng rất dễ bị tu sĩ chính đạo đuổi giết, nhưng nỗi buồn khổ và oán giận trong lòng y thì ai thấu? 
 Mọe nó chứ, y vất vả lắm mới tới Tiên Môn quan hệ hữu nghị một lần. 
 Đây chính là đời ma bi thảm của tôn thượng đại nhân. 
 … 
 Ma cung. Bên ngoài có người tới báo Đoàn Khung Dạ cầu kiến. 
Lúc bấy giờ, Trạc Uyên vừa mới đập vỡ một chiếc bình hoa cỡ lớn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/4666702/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.