“Nếu đã lâu như vậy còn không có chỗ dựa, vậy để ta làm chỗ dựa đó đi!” 
 Ninh Vi xoay chuyển linh kiếm, tinh thể lại lần nữa trở thành hàng dùng một lần. 
 Linh lực khổng lồ hội tụ trên người nàng, cùng với vô số vết rạn hiện lên, biến thành dấu vết như nhánh cây khô bò lên gò má, Thập Châu Xuân tỏa sáng xanh biếc một vùng. 
 Phía sau, một vài ánh mắt sâu kín đánh giá nàng, sao lại bắt đầu chơi lớn rồi? Thẩm Hàm Thanh nhỏ giọng hỏi: 
 “Tinh thể này của nàng có thể vỡ vụn thường xuyên à?” 
 Lục Du Bạch hỏi lại: 
 “Một người toàn thân vỡ vụn rất nhiều lần, nàng có thể giống như lúc trước được à?” 
 Thẩm Hàm Thanh đã hiểu ra: 
 “Không thể.” 
 Lục Du Bạch rất là có ý kiến: 
 “Chứ sao nữa, với mức độ tiêu hao này của nàng, rồi sẽ có một ngày không thể nào khôi phục được nữa.” 
 Chí Thuần Thiên Linh Tinh dù có nghịch thiên thế nào, vỡ vụn nhiều lần cũng là tự tìm đường chết. 
 Nhưng Ninh Vi hoàn toàn không có ý định phát giận tùy tiện, lần này phóng thích linh lực xong, nàng không định chữa trị nữa. 
 Dưới thời cuộc này, nàng không cho rằng mình chỉ nứt thêm vài lần là ổn. Nếu thân thể muốn vỡ, vậy cứ vỡ là được. 
 Mà hiện tại, nàng phải liên hợp với Phong Thanh Ngưng, bố trí một kiếm trận phòng ngự cho Vân Thần Tông. 
 Phong Thanh Ngưng đi đến bên cạnh Ninh Vi, đứng sánh vai nàng trên đỉnh Kiếm Tiên Nhai, Đoạn Thủy Hàn trong tay bà ta tỏa ra khí lạnh thấu xương. 
Trong một chớp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/4666701/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.