"Ta đến thay sư tỷ thăm dò tin tức..."
Nhiếp Tuyền nước mắt lưng tròng, ngồi bệt dưới đất ôm đầu trả lời.
Vừa định hỏi "sư tỷ nào", thầy giáo Trần chỉ cần suy nghĩ một chút đã hiểu ngay.
"Sao Ninh Vi không tự đến thăm dò, lại ném con xuống? Không biết cửa sổ lưu ly của Tiên Môn rất đắt sao, chưởng môn nhà ta không có tiền đền đâu."
"Ninh gì Vi gì?"
Nguyệt Vô Huyền hơi nhướng mày, điểm chú ý có phần kỳ lạ.
Nhiếp Tuyền mặc kệ đàn chủ, ấm ức cãi lý với Trần Thu Trì:
"Không phải Ninh sư tỷ ném ta, là ta tự mình không kiểm soát được lực mới rớt xuống đó!"
Trần Thu Trì tròn mắt:
"Con còn là một chó săn nữa à?"
Nhiếp Tuyền gào: "Là rồng!"
Trần Thu Trì: "Rồng săn."
Nhiếp Tuyền tiếp tục gào:
"Là cả một con rồng!"
*trong nguyên tác, từ chó săn (HV: cẩu thối) có chữ “thối” với nghĩa “chân chó”. Nhiếp Tuyền bảo mình là rồng, nên Trần Thu Trì sửa là “long thối” tức là “chân rồng”. Nên Nhiếp Tuyền mới ấm ức bảo nó là cả một con rồng, không phải chỉ có mỗi chân.
Hai người cãi nhau kịch liệt, có qua có lại, quả không hổ danh xuất thân cùng tông môn.
Nguyệt Vô Huyền và Cố Thời Hàn chứng kiến cảnh sư thúc với sư điệt cãi nhau, đã được mở mang hiểu biết về tính đa dạng sinh học.
"Loại rồng con linh trí thấp như vậy đừng thả ra nữa, xem bị người ô nhiễm thành gì rồi, ma long đã thoái hóa thành thạch sùng."
Nguyệt Vô Huyền lắc đầu chê bai.
Cố Thời Hàn gật đầu tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/4666657/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.