Diễn cái này, có khả năng Thương Cửu Mân phải diễn dài dài.
Tô Tô tạm thời không cùng hắn song tu, Thương Cửu Mân nghĩ đến điều gì, ngược lại nhịn không được cong cong môi.
Trong lòng nàng có khúc mắc, có phải nói lên trong lòng nàng cũng không có xem trọng Phù Nhai?
Tô Tô đợi mấy ngày, nhìn hắn càng diễn càng mượt mà càng như thật, hiện tại đệ tử của Hành Dương tông đều thật sự coi hắn là Đại đệ tử mà tôn kính hắn.
Một con sói ranh mãnh lẫn bên trong một đám cừu non, hết lần này đến lần khác kiềm chế bản thân, giả vờ rằng mình đơn thuần lương thiện.
Tô Tô tự dưng muốn chỉnh hắn, nếu ngươi muốn diễn, vậy thì tốt, nghìn vạn lần cũng đừng để lộ nha.
Ban ngày nàng để tiên hầu* (chỉ tiên chuyên quét tước) ôm chậu Hương Lan vào, Thương Cửu Mân trở về ban đêm, liếc mắt thấy trong phòng nhiều thêm hai chậu Hương Lan.
Tô Tô đứng ở bên cạnh, tưới nước cho chúng nó.
Nhìn sắc mặt của nàng hôm nay rất tốt, so với trước đó đã có tinh thần hơn.
Hắn chỉ nhìn một lát, trong mắt nhiều thêm mấy phần nhu hòa, từ phía sau ôm lấy nàng: “Hôm nay sao có nhã hứng làm những việc này?”
Từ khi hai người kết thành đạo lữ đến nay, hiếm khi có thời khắc gần gũi như vậy. Thương Cửu Mân chú ý từng chuyện nhỏ, Nguyệt Phù Nhai là người có tính cách tương đối cứng nhắc, tuyệt đối không quá chủ động. Bởi vậy mặc dù hắn đang ôm lấy nàng, cũng không dám quá lỗ mãng.
Tô Tô cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875434/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.