Trảm Thiên kiếm mang theo huyết sắc chạm vào Đồ Thần nỏ toàn thân đen huyền.
Trong chốc lát, ma khí cuộn trào như sóng biển, hướng về phía đám người. Mặt đất như là một tấm gương bị vỡ nát, sinh ra vô số vết nứt.
Xung quanh cây cỏ đều hoá thành bụi, thoáng tiêu tán.
Bầu trời sấm sét từng đường, đến cả Tự Anh cũng không khống chế được lui lại một bước, kinh hãi nhìn đến.
Trảm Thiên kiếm, vậy mà đối đầu với Đồ Thần nỏ!
Trọng Vũ vội vàng phát ra sóng âm, bảo vệ Tô Tô cùng mọi người.
Tô Tô buông tay xuống, nhìn về hướng không trung.
Người vừa rồi toàn thân mang theo ma khí Công Dã Tịch Vô, vậy mà một khắc Đồ Thần nỏ cùng Trảm Thiên kiếm chạm nhau, lại bị đánh bay mấy trượng, phun ra một ngụm máu tươi.
Công Dã Tịch Vô rơi từ không trung xuống.
Thiếu niên áo trắng lạnh lùng hướng Đồ Thần nỏ về phía hắn.
“Ngươi cũng xứng dùng Trảm Thiên kiếm?”
Công Dã Tịch Vô ngẩng đầu, Đạm Đài Tẫn toàn thân ma khí, chẳng biết từ lúc nào Đồ Thần nỏ đã bám vào cánh tay phải của hắn.
Thiếu niên áo trắng trước đó khí chất sạch sẽ như tờ giấy, giờ phút này tại vô cùng tà lệ.
Đồ Thần nỏ vốn không có mũi tên, Đạm Đài Tẫn vừa đưa tay lên chớp mắt, ba mũi tên màu đen xuất hiện mang theo sát khí đáng sợ, thoát ly Đồ Thần nỏ.
Uốn lượn trên không trung liền biến ra hàng trăm mũi tên.
Mang theo ác ý hướng về phía Công Dã Tịch Vô.
Sao lại thế… Công Dã Tịch Vô chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875428/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.