Tô Tô tạm thời sẽ không đánh nhau, bắt đầu chữa thương cho Nguyệt Phù Nhai.
Nguyệt Phù Nhai khăng khăng không cho phép Tô Tô vì hắn mà hấp thụ ma khí, Tô Tô cũng không miễn cưỡng hắn. Ngón tay dài nhọn của nàng hiện ra một thứ ánh sáng màu xanh nhạt, hơ qua những vết thương trên người Nguyệt Phù Nhai.
Sầm Mịch Tuyền ở một bên nhìn xem, không dám lên tiếng quấy rầy.
Nguyệt Phù Nhai không chịu thua kém, nhếch môi, lúc chữa thương không hề phát ra một tiếng động nhỏ. Tiên thể của hắn bị ma khí ăn mòn, từng đợt tấn công vào người hắn, khiến sắc mặt hắn tái nhợt.
Tàng Hải không nhịn được liền hỏi người bên cạnh "cũng bị ma khí ăn mòn": "Tiểu sư đệ, đệ không sao chứ?"
Đạm Đài Tẫn không nói gì, nhắm mắt lại, màu tím của ma khí mắt trần có thể thấy từ trên người hắn được đẩy ra. Tàng Hải nhẹ nhàng thở ra.
Vết thương của Nguyệt Phù Nhai có chuyển biến tốt hơn. Hắn tự mình ngồi khoanh chân lại, đẩy ma khí ra, giảm bớt gánh nặng cho Tô Tô.
Ma Hàng mặc dù bá đạo nhưng nếu chịu đựng được thì không có gì đáng ngại. Sau hai canh giờ, bầu trời trở nên sáng sủa, tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở ra.
"Phù Nhai?"
"Sư tỷ đừng lo lắng, ta không sao."
Tàng Hải lúc trước nghe sư đệ cũng thừa nhận Tô Tô xinh đẹp, trong lòng đánh liều, hỏi Tô Tô: "Tại hạ là Tiêu Dao tông Tàng Hải, không biết chư vị tiên hữu xưng hô thế nào?". Khuôn mặt hắn hiền lành, hay cười ha hả, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875398/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.