Edit by Thanh Thanh
Beta by Mễ Mễ
~~~
Tiểu Linh để lại cho Tô Tô thêm một cái tâm nhãn.
Thế nhưng là mấy ngày kế tiếp, Tô Tô rất ít khi nhìn thấy Trần Nhạn Nhạn.
Ngẫu nhiên trông thấy Trần Nhạn Nhạn là lúc ả vác lấy một cái rổ lên núi đào thảo dược, hết thảy nhìn qua đều rất bình thường.
Các thôn dân đối với chuyện Thụ Yêu lòng còn sợ hãi, hi vọng Tô Tô ở lại thêm hai ngày. Tô Tô đáp ứng, tính toán đợi hai ngày thì cáo biệt.
Ban ngày Tô Tô sẽ đi trên trấn, tuần tra xem có bỏ sót tiểu yêu nào hay không.
Thật đúng là nàng bắt được mấy yêu vật chưa thức tỉnh thần trí, bọn nó tỉnh tỉnh mê mê, bị cây đào hấp dẫn mà đến, Tô Tô lần lượt bắt được kiểm tra, phát hiện trên người chúng nó không có nghiệp chướng, chưa hại qua người.
Nàng bèn dùng nước phù hóa, đút cho chúng nó uống.
Bọn yêu vật “Thầm thì thầm thì” nuốt nước phù, trên thân toát ra một cỗ trọc khí.
Tô Tô xách bọn nó tới giữa rừng núi, dặn dò: “Hảo hảo tu luyện, không cho phép hại người, vạn vật bình đẳng, có một ngày yêu cũng có thể là thành chính thần.”
Nhóm tiểu yêu tinh ngây thơ gật đầu, chạy xa.
Câu Ngọc không yên lòng Khuynh Thế Hoa trong cơ thể Tô Tô, thỉnh thoảng sẽ tỉnh lại xem một chút tình huống, nó gặp Tô Tô thả tiểu yêu chạy, nói: “Nếu như Thanh Trì chân nhân trông thấy, nhất định lại mắng ngươi.”
Năm trăm năm sau, người Tu Chân giới quá cừu thị yêu ma, Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875343/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.