Chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.
Tô Tô đi vào trong phòng, trông thấy mấy bà đỡ vây quanh một nữ tử mặc áo lót.
Nữ tử bộ dáng xinh đẹp, trên trán ướt đẫm mồ hôi, mắt sắc thống khổ.
"Nương nương! Người chịu đựng!"
Các bà mụ đầu cũng đầy mồ hôi, trong tay Tô Tô là nước nóng, không biết lúc nào bị người khác lấy mất.
Nàng bị gạt ra bên ngoài, chỉ có thể nhìn tình hình phát triển.
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Một bà đỡ lo lắng nói, " Nhu phi nương nương buổi sáng động, bây giờ là chạng vạng tối, còn chưa sinh."
Trên giường Nhu phi sớm mất khí lực, trong miệng ngậm miếng nhân sâm, nàng kiên trì dùng lực, cuối cùng vẫn bị hôn mê.
Máu tươi uốn lượn chảy xuống đôi chân của nàng.
Cho dù Tô Tô chưa nhìn qua sinh con, cũng có thể đoán được, dưới tình huống này, ngất đi đau như thế nào.
Quả nhiên, các bà mụ trắng bệch cả mặt.
Có người cấp tốc ra quyết định: "Đi bẩm báo Hoàng thượng ......tình huống bây giờ, giữ nương nương hay là giữ hoàng tử..."
Một lát sau, bên ngoài truyền đến âm thanh tức giận của Hoàng đế.
"Đồ hỗn trướng, phế vật vô dụng, trẫm giữ Nhu phi, nếu Nhu phi xảy ra chuyện gì, các ngươi đều chôn cùng!"
Tô Tô nhìn về phía bụng to của Nhu phi.
Trong lòng biết đứa nhỏ này chỉ sợ giữ không được.
Nhưng mà ngoài ý định, đang lúc y nữ cùng các bà mụ muốn động thủ, Nhu phi tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-cam-chac-kich-ban-be/875328/chuong-16.html