Chiếc xe ôtô lao băng băng trên đường. Lộ Phương mơ màng tỉnh giấc. Cô bất ngờ khi nhìn thấy mình đang nằm ở ghế sau xe.
Cô vội ngồi dậy, có chút sợ hãi nhưng vẫn lấy can đảm nói lớn:
- Các người là ai, sao lại bắt cóc tôi?
Người ngồi ở hàng ghế phía trước, cả cơ thể băng bó vải trắng trông hệt như một xác ướp quay ra phía sau nhìn cô:
- Lộ tiểu thư à, chúng ta đang trên đường quay về thành phố Phú Nhuệ đấy.
Cô cố gắng hoàn hồn, trấn tĩnh bản thân:
- Người này...giọng nói nghe quen quen...anh là thư ký Lâm sao? Anh bị làm sao vậy?
Thư ký Lâm gượng cười:
- À, là do tai nạn xe cộ hôm qua khiến tôi thành ra thế này. Do công ty có chút việc nên tổng giám đốc bảo chúng ta về trước.
Tổng thư ký đang ngồi ở cạnh cô, trong lòng toát mồ hôi hột vì sợ bại lộ chuyện họ thông đồng với Khiết Uy nói dối cô về việc thư ký và trợ lý bị tai nạn xe: "Chắc cô ấy không nghi ngờ gì đâu. Tổng giám đốc cũng thiệt là...bịa ra cái lý do trời ơi đất hỡi."
Lộ Phương ngồi tựa lưng vào ghế, thở dài tiếc nuối:
- Vậy là đến cuối cùng mình vẫn không thể tham dự buổi họp lớp.
Vừa nghĩ đến chuyện họp lớp, cô đã nhận được một cuộc gọi, số điện thoại lạ, Lộ Phương hơi chần chừ nhưng rồi cũng nhấc máy.
Đầu dây bên kia, giọng nói quen thuộc mà cô đang mong chờ:
- Alo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-mieu-dai-nhan-tinh-yeu-bat-chot/2935995/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.