Trời hôm nay nắng đẹp, hắc miêu nằm trên bàn gỗ trong sân vườn tắm nắng. Do để cô uống máu nên linh lực của anh bị suy giảm đáng kể, phải tiếp tục chịu cảnh hoá thành mèo.
Sun nằm ngửa, bốn chân giơ ra phía trước, trong đáng yêu vô cùng, nó nhắm mắt tận hưởng ánh nắng ấm áp.
Đang thoải mái, vui vẻ, bất chợt hắc miêu nghe thấy giọng nói chua ngoa, chói tai khiến nó phải bật ngồi dậy:
- Cái gì đây? Sao lại có mèo hoang trong biệt thự này?
Cô ta nghênh mặt, chẳng biết thân biết phận mà chỉ tay vào Sun, rồi nói với những người hầu:
- Mau đuổi con mèo bẩn thỉu này ra khỏi đây đi.
Những người hầu lo sợ nhìn nhau, tay chân run rẩy khi nghe cô ta nói muốn đuổi cổ Sun mèo đen, bởi lẽ họ hiểu rõ, Sun là ai.
Thấy những người hầu im lặng và đứng như trời trồng, cô ta tức giận, thể hiện uy quyền mà hét lên:
- Còn đứng ngay ra đó làm gì? Tôi bảo các người mau ném con mèo này ra ngoài đi! Dám xem thường mệnh lệnh của tôi à? Hay các người cũng muốn bị ném ra ngoài cùng nó?
Hắc miêu nheo mắt, nó tức giận trước thái độ xấc xược của Di Băng, vội lao về phía cô ta, không chần chừ mà cào một nhát móng vuốt sắc nhọn vào cổ chân trái của người phụ nữ lắm mồm lại không biết thân phận.
Cô ta bị hắc miêu làm đau liền nhăn nhó mặt mày, thái độ như đang nổi lửa:
- Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-mieu-dai-nhan-tinh-yeu-bat-chot/2935991/chuong-22.html