Sau nửa ngày trời đấu tranh tư tưởng với chính bản thân. Cuối cùng Lộ Phương cũng đưa ra quyết định. Cô lấy hết cam đảm gọi điện cho anh, mạnh mẽ chốt hạ:
- Tôi đồng ý. Tôi đã bảo với cha mẹ, anh chính là bạn trai của tôi.
Anh vừa nhận được cuộc gọi đã đoán ngay được kết quả. Khiết Uy nở nụ cười hài lòng:
- Tốt lắm.
Cô vẫn giữ vững lý trí và mục đích ban đầu:
- Anh phải nhớ cho kỹ, chúng ta chỉ đóng giả làm người yêu thôi. Tất cả chỉ là một màn kịch. Tôi tuyệt đối sẽ không làm những chuyện mờ dám vớ vẩn với anh.
Anh đanh xem lại xấp hồ sơ, bình thản đáp một câu phũ phàng:
- Cô yên tâm, tôi không hề có hứng thú với bức tường của cô.
Rõ ràng Tôn Khiết Uy lại dối lòng. Chẳng biết bức tường kia đã bao phen khiến anh xịt cả máu mũi khi nhìn thấy.
Lộ Phương nghe thấy sự "xúc phạm" trái ngược hoàn toàn với sự thật thì vô cùng tức giận:
- Anh ăn nói như vậy hả...
Bỏ qua sự tức tối của cô, anh từ tốn đáp:
- Bây giờ tôi có việc cần giải quyết. Khi nào về tôi sẽ bàn cụ thể với cô.
Cô "Ừm" một tiếng rồi định cúp máy, nhưng anh chợt nói thêm:
- À, còn chuyện này. Trước khi tôi về, cô tuyệt đối không được tự ý hành động gì cả. Ngoài ra, nhất định không được gặp Trần Vỹ Liêm.
Cô chưa kịp đáp lời thì người đang ông đang giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-mieu-dai-nhan-tinh-yeu-bat-chot/2935973/chuong-34.html