Tại nước Anh mỹ lệ, trong căn villa sang trọng của bậc hoàng gia. Liên Băng Di ngồi trên ghế sofa dát vàng, chân bắt chéo, vẻ mặt kiêu căng ngạo mạn vẫn không chút thay đổi.
Cô ta đang gọi điện thoại khóc lóc với mẹ của Khiết Uy:
- Dì à, anh Uy đối xử với con rất tốt. Nhưng anh ấy đã có người yêu rồi. Con...con không muốn làm người thứ ba đâu. Chỉ tiếc...con và anh có duyên không nợ.
Bà ta nghe vậy liền trầm giọng, nét mặt tức giận:
- Nó đã có người yêu, con nói dì biết, là ai vậy?
Cô ta vờ hít hít vài tiếng, nghe qua điện thoại cứ ngỡ là đang khóc:
- Dạ, là nhân viên của anh ấy, cô ta cũng đã dọn về biệt thự ở rồi. Nhìn thái độ của người làm thì hình như cô ta đã dọn về ở khá lâu rồi. Con...con thật sự rất đau lòng.
Bà ta nghe vậy liền nhỏ giọng an ủi:
- Di Băng của dì đừng khóc, dì vừa nghe thấy mà đã bất mãn rồi. Con yên tâm, Khiết Uy chắc chắn sẽ thuộc về con. Dì nhất định sẽ đòi lại công bằng cho con.
Cô ta mỉm cười, vẻ mặt đắt ý:
- Cám ơn dì, dì thật tốt với con.
Liên Di Băng cúp máy, vẻ mặt đắc ý: "Lộ Phương, mày cứ chờ mà xem."
Trong căn nhà nhỏ trên toà chung cư, Lộ Phương đang nằm ngủ trên giường, nằm cạnh là hai bé thú cưng.
Sun đang ngủ chợt nghe thấy tiếng mở cửa, nó ngóc đầu dậy, ánh mắt sáng lên nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-mieu-dai-nhan-tinh-yeu-bat-chot/2935969/chuong-35.html