Bầu trời mùa đông mờ mịt trắng xóa, hàng cây hai bên đường khẳng khiu, cành lá đung đưa theo cơn gió lạnh. Người qua đường co ro với bộ quần áo dầy cộp, mấy đứa nhỏ thích thú hà hơi tạo thành luồng khí nhỏ trong không khí.
Từ sáng sớm, Chu Tĩnh Anh đã gọi Yến Thanh Hạm dậy sớm, giúp hắn sửa soạng. Hai mắt của cậu đều lấp lánh khi thấy hắn mặc bộ đồng phục cũ của mình. Đứa trẻ đáng yêu thì mặc đồ cũ vẫn sẽ đáng yêu.
Cậu không nhìn thấy, hai tai của hắn cũng đã đỏ ửng dù khuôn mặt vẫn tươi cười như cũ.
Chu Tĩnh Anh nắm chặt tay của Yến Thanh Hạm, dắt hắn đến trường học của hai người. Tuy rằng thường ngày vẫn cung đường này, vẫn khung cảnh này, duy chỉ hôm nay, cảm xúc háo hức này mới xuất hiện.
Cả chặng đường Chu Tĩnh Anh đều rất nghiêm túc chỉ dẫn hắn. Cậu để ý xe cộ, để hắn đi ở phía trong, còn bản thân ở phía ngoài, mỗi khi cơn gió nào thổi qua, đều là cậu hưởng lạnh. Yến Thanh Hạm được Chu Tĩnh Anh bảo vệ từ trong ra ngoài, ca ca của hắn thực sự không chỉ nói xuông, anh ấy sẽ cố gắng thực hiện lời hứa của mình.
Nghĩ đến đây, Yến Thanh Hạm không nhịn được cảm thấy hạnh phúc. Hắn nhận ra được trái tim mình đập nhanh thế nào, nhiệt độ cơ thể bắt đầu tăng, bàn tay vào mùa đông luôn lạnh cứng của hắn được ủ ấm trong một bàn tay khác.
Mặc đồ của ca ca, ăn cơm của ca ca, chiếm đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-lien/2591078/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.