Vào đông thời tiết rét lạnh, những bông tuyết len lỏi vào khăn quàng khiến cổ lạnh run, từ trong miệng Dư Ổ thở ra từng hơi khí lạnh. Cửa được mở ra, gió tuyết theo kẽ hở thổi vào phòng học khiến một nhóm người đang ngủ cạnh cửa bị gió lạnh thổi cho tỉnh lại.
Có người giọng điệu không tốt oán giận: " Ai vậy?"
Sau khi nhìn thấy rõ người tiến vào là Dư Ổ, sắc mặt bạn học vừa nói chuyện lập tức hiện ra vẻ ảo não, không chờ hắn nói chuyện, những bạn học khác đã tri kỷ đi tới ngăn cơn gió lạnh ngoài cửa, vui cười vây quanh Dư Ổ nói:
"Dư Ổ, cậu đã tới rồi."
"Giáo viên nói cậu bị bệnh, đã khá hơn chút nào chưa?"
Có người lớn mật nắm lấy tay cậu, ánh mắt kích động: "Tay cậu lạnh quá, để mình ủ ấm giúp cậu."
Dư Ổ mỉm cười rút tay , kéo khăn quàng cổ xuống, thanh âm trong trẻo nói: "Không cần."
Dưới khăn quàng là một gương mặt xinh đẹp đến mức làm người ta không thể rời mắt, đôi mắt hồ ly câu nhân, đuôi mắt có một nốt ruồi đỏ, dù không cười cũng mê hoặc lòng người, khi cười lên lại càng làm lòng người ta tê dại.
Các bạn học ở một bên đầu óc đã sớm choáng váng, dù cho bây giờ Dư Ổ bảo họ đi ra ngoài lăn một vòng trên nền tuyết họ cũng cam tâm tình nguyện.
"Phanh" một tiếng, cửa phòng học bị một lực mạnh mẽ mở ra, gió lạnh thét gào một lần nữa tràn vào trong phòng học. Những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-lien-hoa-my-nhan-dua-bon/3599813/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.