“…Đêm mồng năm, tiểu nhân theo công tử từ nha môn trở về thì đã là canh dậu hai khắc. Khi ấy, lão gia bệnh nằm trên giường, công tử rửa mặt chải đầu xong thì dùng cơm tối, sau đó liền tới phòng lão gia để hầu bệnh. Đại khái vào đầu canh hai, công tử tự tay hầu lão gia uống thuốc đêm, lại chờ đến khi sang canh ba, lão gia ngủ say rồi, công tử mới quay về phòng mình nghỉ ngơi…”
“Là thuốc gì? Ai sắc thuốc?”
“Là phương thuốc Long đởm tả can thang, người sắc thuốc là quản gia nhà chúng ta – An bá…”
“Dùng bát gì đựng thuốc? Uống xong, hai cha con họ có nói gì chăng? Nói rõ ràng từng chữ cho bản quan nghe.”
“Là một chiếc bát sứ men lam. Khi ấy lão gia đau đớn trong người, công tử cũng chẳng có chuyện gì đặc biệt, liền nói qua đôi lời về việc trong nha môn hôm ấy, lại nhắc tới mấy vụ rối ren ở Trường An. Lão gia nghe biết vụ thảm án ở phủ Tần Đại nhân, còn hỏi… còn hỏi vụ án nhà họ Tần xử lý ra sao rồi. Công tử nói hung thủ chính là Tần Đại công tử …”
“Phụ thân hắn nói nguyên văn thế nào?”
“Nguyên văn lão gia nói: ‘Trước kia còn có mấy phần giao tình với vị Tần đại nhân ấy, Đại công tử nhà ông ta ta cũng từng gặp qua, thật chẳng ngờ hắn lại là hung thủ, dù sao cũng có ân dưỡng dục bao năm, chẳng dễ gì…’”
“Phùng Thụy và Tần Đồ Nam thuở trước từng cùng làm việc ở Lại bộ, hẳn còn quen biết Đại phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4897005/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.