“Tra lại vụ án tàn sát ở Chu Dương năm ngoái.”
Bùi Yến sải bước dài tiến vào Đông viện, vừa mở miệng đã hạ lệnh như vậy. Cửu Tư vội đáp:
“Triệu Nhất Minh và Tề đại nhân đã tới, nhưng người của chúng ta sáng nay mới lên đường đi Chu Dương, nhanh nhất cũng phải tới khi trời tối mới quay lại được.”
Nghe tiếng, Khương Ly từ trong bước ra. Ánh mắt hai người giao nhau, Bùi Yến nói:
“Phùng Tranh một mực khẳng định giữa hắn và Đoạn Phối chỉ là tình huynh đệ, nhưng khi hỏi đến chuyện phu nhân của hắn, thì lại rõ ràng né tránh.”
Vừa dứt lời, Triệu Nhất Minh cùng một nam tử trung niên mặc cẩm y theo sau đi ra — chính là Trường An lệnh Tề Dận. Tề Dận chắp tay hành lễ:
“Thế tử, sao chuyện của Đoạn Thế tử lại đột nhiên dính dáng đến vụ án ở Chu Dương vậy?”
Bùi Yến giơ tay mời:
“Tề đại nhân, mời vào trong nói chuyện.”
Lúc này đã qua nửa canh Thân, kim ô ngả về Tây, ánh tà dương hắt qua song cửa khiến gian phòng sáng rực. Đợi mấy người quay lại vào trong, Bùi Yến hỏi:
“Quyển tông vụ án đó đều mang theo cả chứ?”
Tề Dận khẽ gật đầu, phất tay, người nha sai bên cạnh lập tức dâng lên hai quyển tông dày nặng.
Bùi Yến đón lấy, lật xem. Tề Dận nói:
“Vụ án này thực ra chẳng phức tạp. Hung đồ vốn là một phu khuân vác ở bến tàu, thuở trước từng làm kẻ trộm, đã bị giam hai năm. Ra tù rồi hắn làm việc nặng kiếm chút bạc, chẳng được bao nhiêu, nên lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4897004/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.