Sau sinh nhật của Ngu Thanh Lăng, đã sang cuối tháng chín. Thâm thu trên núi Bạch Lộ ngày một lạnh hơn, sớm tối khắp núi cây cỏ vàng úa đều phủ sương trắng.
Chiều hôm ấy, sau khi trốn buổi học văn biền, Khương Ly cầm hộp gấm, lén đến học xá của Bùi Yến.
Hơn tháng nay, vết roi trên người hắn đã lành dần. Có được sự cho phép của hắn, nàng ra vào dược phòng thư viện, cách ba năm ngày lại chế một hộp thuốc cao đưa đến. Vết thương trên người hắn đa phần đã khỏi, nhưng vì nơi này người đông tai mắt nhiều, lại thêm chuyện hắn bị chính mẫu thân – Cao Dương quận chúa – đánh roi, tuyệt đối không thể để ai biết, nên lần nào nàng cũng lặng lẽ đưa thuốc.
Đi trên con đường nhỏ trong viện, Khương Ly vừa nghĩ vừa thấy khó hiểu: có đứa con như Bùi Yến, sao Cao Dương quận chúa lại nỡ đánh đến vậy? Năm đầu tiên nàng bắt gặp, hắn mới mười một tuổi. Giờ hắn đã mười lăm, bốn năm trôi qua, người người đều biết thế tử phủ Bùi Quốc công được hoàng đế sủng trọng, danh vang Trường An, còn điều gì khiến mẫu thân hắn không hài lòng? Nghĩ tới đó, lòng nàng càng thêm thương xót. Dù trong dạ nặng nề, bước chân lại nhẹ nhõm. Bùi Yến ưa tĩnh, nên Sơn trưởng xếp cho hắn một tiểu viện riêng ở góc tây bắc thư viện, xa cách người khác. Hắn cũng không mang tùy tùng. Càng tới gần chỗ hắn, nàng càng cảm thấy an toàn. Không một tiên sinh nào dám đến chỗ hắn tuần tra.
Buổi tối nay là giờ học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4891856/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.