Hoài Tịch ôm hòm thuốc ngồi trong xe ngựa, vừa nhìn ngắm cảnh chợ chiều rộn ràng ngoài phố, vừa nói:
“Cô nương, đường đến phủ Bùi quốc công với đường sang phủ cữu lão gia ta đi dạo trước đây cùng một hướng…”
Bùi gia thuở trước vốn là công thần khai quốc, được phong công tước thế tập. Trăm năm truyền thừa, dòng đích họ Bùi từng xuất năm vị tể tướng, mười mấy vị các thần. Quốc công gia Bùi Viên năm nay tuổi đã xưa nay hiếm, từng giữ chức Thái phó, là bậc công thần hàng đầu phò tá Cảnh Đức đế đăng cơ. Hai mươi bốn năm trước, ông lấy bệnh cáo lão, nhiều năm nay chỉ an hưởng phú quý.
Phủ Bùi tọa lạc ở Diên Thọ phường, phía tây Chu Tước môn, gần hoàng thành hơn phủ Giản gia ở Thông Nghĩa phường. Khương Ly từ cửa sổ nhìn ra, càng đến gần Diên Thọ phường, phố xá ngõ hẻm càng quen thuộc.
Thấy nàng lặng im, Hoài Tịch lại nói:
“Cô nương, nô tỳ không ngờ Bùi đại nhân thật sự đến cảm tạ, quả đúng là lời nói giữ lấy lời…
Nô tỳ nghe tỷ tỷ Cát Tường nói, Bùi đại nhân tuổi trẻ đã nổi danh, bao năm nay bạch ngọc vô tì, là khuôn mẫu tuấn công tử trong sạch sáng ngời Trường An. Nhiều tiểu thư thế gia thầm mến, song Bùi thiếu khanh quá đỗi thanh cao, khiến người ta yêu thích mà không dám tiến gần. Bao năm qua, duy chỉ có An Dương quận chúa từng biểu lộ tâm ý với ngài.”
“Nói An Dương quận chúa là tuyệt thế giai nhân, vậy mà Bùi đại nhân chưa từng để lộ nửa điểm phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4891833/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.