“Giải độc?!”
Tiết Lan Thời còn chưa kịp vì có thể mang thai lần nữa mà vui mừng, đã bị hù giật mình. Tiết Kỳ cũng nghe mà kinh hãi:
“Trúng độc gì? Thái tử phi nương nương đang yên đang lành, sao lại trúng độc?”
Khương Ly lại đổi tay bắt mạch, rồi hỏi:
“Nương nương thường ngày có hay hồi hộp mất ngủ, lưỡi miệng khô rát, vô cớ bực dọc, ngón tay tê dại, tứ chi vô lực chăng?”
Tiết Lan Thời chau mày:
“Quả có khi xảy ra như vậy, nhưng bản cung đã từng mời ngự y xem qua. Họ nói bản cung u sầu nhiều, tỳ thận hư tổn, khí huyết hao suy mà ra, dạo gần đây vẫn đang dùng thuốc bổ ôn hòa điều dưỡng.”
Khương Ly cẩn thận phân biệt mạch tượng, ánh mắt từng chút lướt qua búi tóc, mi mục, dung nhan của Tiết Lan Thời, rồi xuống cổ mảnh, cổ tay, cuối cùng là móng tay. Nàng lại nói:
“Ngự y không hề sai, nhưng e rằng phương thuốc họ kê hiệu quả chậm chạp, thường hay tái phát. Lần sau khám lại, vẫn cho là nương nương lo nghĩ quá độ. Nương nương nghe vậy càng thêm lo, vòng đi vòng lại, mấy năm nay thuốc men không ngừng. Đại khái như Ngải phụ noãn cung hoàn, Từ châu hoàn, Bạch vi hoàn, Dương hòa giải ngưng cao… không biết ta nói có đúng chăng?”
Sắc mặt Tiết Lan Thời trở nên phức tạp. Thân phận bà tôn quý, mạch án thuốc thang đều là bí mật của Đông cung. Nay Khương Ly chỉ bắt mạch mà đoán trúng quá nửa, thừa nhận cũng khó, mà không nhận cũng chẳng được.
Thấy thần sắc bà, Khương Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-le-truong-an/4891832/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.