Hôm nay, vừa tròn ba tháng Nguyên Khải tránh né Đình Quân, họ đã chạm mặt nhau tại Urban Station. Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều không lộ vẻ ngỡ ngàng, ngượng ngùng, mà ngược lại rất điềm tĩnh chào hỏi nhau như chưa có gì xảy ra.
" Hey Nguyên Khải, lâu quá không gặp, trốn kỹ thật đấy! " - Đình Quân khoanh tay trước ngực, ngó nghiêng Nguyên Khải.
" Ừ, ba tháng nay thật là yên bình với tớ. "
" Hừ, cậu đi loanh quanh đâu đấy? Không đi thực tập à? "
" Không! Hôm nay xin nghỉ để đến trường."
" Làm gì? " - Đình Quân nheo mắt, ngó Nguyên Khải.
" Hôm nay Ngô Kỳ thi giải đá banh của trường, tớ đến xem cho em ấy có tinh thần. " - Nguyên Khải cười dịu dàng.
" Lãng mạn vừa thôi, làm mờ mắt tớ cả rồi đây này." - Đình Quân xoa xoa hai mắt, ra vẻ đau khổ.
" Hah.., ba tháng vừa rồi cậu làm gì?"
" Ăn chơi các kiểu. Sáng đi làm, tối ghé qua quán rượu kia uống chút. Kỳ thực, cái quán rượu đó hẳn là có nam châm vô hình, nó cứ hút tớ phải đến vào mỗi tối. Quái lạ! " - Đình Quân hết xoa mắt, lại xoa đến hai huyệt thái dương.
" Cẩn thận không lại rơi vào lưới tình của kẻ nào đó ở quán rượu, haha "
" Người ta không rơi vào bẫy của tớ thì thôi, tớ mà lại rơi vào người ta sao? Haha. "
" Chờ đấy. Kẻ đào hoa chơi bời như cậu phải gặp một tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-lang-an-bap/3012520/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.