"Trời xíu nữa sẽ mưa to đúng không chú?"
Đang yên đang lành, không biết sao tự nhiên Lam Bảo Thy hỏi vậy, Giang Đình Cẩm có hơi ngơ ngác.
"Sao con hỏi vậy?"
"Thì chú đang lái xe chở con đi làm đó! Làm gì có chủ tịch nào lại làm tài xế cho trợ lý?" Lam Bảo Thy làm bộ mặt ngây thơ hết sức hỏi Giang Đình Cẩm.
Đột nhiên Giang Đình Cẩm như tỉnh ngủ, cũng tự hỏi bản thân. Tại sao anh lại làm tài xế đưa cô đi làm nhỉ?!
"..."
Kíttttt.
Giang Đình Cẩm đột nhiên phanh gấp, xong đó nặng giọng nói.
"Xuống xe!"
Lam Bảo Thy hiểu ý anh, nhưng vẫn giả vờ ngây ngốc, mắt nhìn anh chớp lia lịa, sau đó ngây thơ hỏi: "Tại sao vậy chú?"
"Tại vì tôi là sếp!"
"Nhưng mà em đang bận ôm tiểu Hắc rồi, sao mà lái xe được."
"Đưa cho tôi!"
"Sáng nay em chưa có tắm cho tiểu Hắc, nó sẽ làm dơ áo chú đó!"
Nghe đến đây, bệnh sạch sẽ của mấy ông tổng tài bá đạo lại tái phát. Giang Đình Cẩm lườm con mèo nhỏ trong lòng Lam Bảo Thy, không can tâm tiếp tục lái xe.
"..."
Anh chủ tịch bá đạo bây giờ đang cảm thấy vô cùng khó chịu, còn Lam Bảo Thy thì vẫn chưa nghịch thỏa mãn, cô cố tình dơ cao bé mèo đen lên, nói chuyện ngây ngốc với nó rồi hôn nó một cái. Giang Đình Cẩm nhìn không nổi, tay gạt mạnh cần số chân nhấm mạnh ga, phút chốc tăng tốc từ năm mươi lên đến hơn hai trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-huyen/2770662/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.