Edit: Ư Ư
"Sau đó thì sao?" Bạch Lạc hỏi.
Thẩm Ngư kinh ngạc khuôn mặt đẫm nước mắt của cậu, "Bạch Lạc, sao cậu lại khóc?"
Bạch Lạc ngẩn người, ngón tay chạm vào khóe mắt cũng có chút kinh ngạc, "Em không biết."
Uyên Thư Mặc bỗng nhiên lên tiếng, "Sau đó cậu ấy đã chết."
Khuôn mặt của hắn không có chút cảm xúc nào, nhàn nhạt nhìn Thẩm Ngư, "Sao ngươi lại biết những chuyện này?"
Dòng chữ trên quan tài thủy tinh không kỹ càng và tỉ mỉ như vậy, chỉ nói Thái Tử cưới một yêu tinh, sau đó hai người chết trong phủ rồi được hoàng đế lập mộ.
Chuyện năm đó, người biết rõ ràng nhất chỉ có hắn và Lạc Nhi.
Sao nữ nhân này lại biết rõ ràng như vậy được?
Thẩm Ngư biết câu chuyện này là nhờ có đạo cụ trong thương thành, còn có lý do vì sao Lạc Nhi phản bội Uyên Thư Mặc, vì sao cậu lại chết.
Điều làm cho cô kinh ngạc là Uyên Thư Mặc cho rằng Lạc Nhi phản bội hắn, đến chết cũng vẫn nghĩ vậy.
Nếu không hóa giải mọi chuyện thì cuối cùng hai người cũng sẽ không thể đến với nhau.
Thẩm Ngư thanh thanh giọng nói, bắt đầu hình thức lừa đảo, "Tôi là truyền nhân thứ 99...... của phái Hoàng Họa, có thể biết được tương lai và quá khá."
Linh hồn của Uyên Thư Mặc càng ngày càng trong suốt, hắn ngồi trước quan tài thủy tinh vuốt ve khuôn mặt của thiếu niên: "Xin lỗi."
Linh hồn của Uyên Thư Mặc đã tồn tại hơn mấy nghìn năm, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882593/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.