Edit: Ư Ư
Đã bốn tháng trôi qua rồi sao thôn này lại có yên bình như thế? Không có con zombie nào?
Ánh sáng màu tím trong lòng bàn tay Lâm Thâm rung động, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía thôn bước chậm tới.
Ngay lúc này bỗng nhiên có tiếng động cơ xe máy truyền đến, Lâm Thâm kéo Nam Thanh về phía sau nâng tay lên sử dụng dị năng với chiếc xe đang tới gần
Tia sét màu tím từ trên trời giáng xuống chiếu sáng cả rừng cây cùng với chiếc xe máy màu đen kia, chỉ thấy có người nhảy xuống hét to: "Tôi là người! Người! Không phải zombie!"
Là một giọng nữ thanh thúy, ngay sau đó người nọ cởi mũ bảo hiểm ra, lộ ra khuôn mặt thanh tú, mái tóc ngắn, hai mắt đen nhánh, vỗ vỗ mông đứng lên nói: "Mẹ ơi, đau chết mất."
Lâm Thâm vẫn chưa hạ tay xuống, tia sét quấn quanh lòng bàn tay, mặt không biểu tình nhìn cô gái kia.
Nam Thanh vội vàng kéo tay anh xuống, đây rõ ràng là người, sợ Lâm Thâm giết người vô tội nên vội vàng thấp giọng nói: "A Thâm, cô ấy là người, không phải zombie"
Lâm Thâm quay đầu nhìn cậu, "Vùng núi rừng hoang vu này sao có thể có người được?"
Nam Thanh không hiểu ra sao, nơi này sẽ có người sao? Còn lái xe máy, tuy đối diện là thôn Lâm An, nói không chừng mọi người trong thôn đều đã biến thành zombie, chẳng lẽ cô gái này là người trong thôn không bị biến thành zombie?
Cũng không đúng, cô gái này ăn mặc giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882556/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.