Khi Thẩm Ngư về nhà đã là buổi chiều ngày hôm sau, Hà Phương còn chưa về nhà, nhưng chủ nhiệm lớp trực tiếp gọi điện thoại cho Hà Phương.
Hà Phương nghe chủ nhiệm lớp nói Thẩm Ngư trốn học, căn bản không thể tin được, nói sẽ hỏi lại con gái mình.
Bà xin nghỉ rồi nhanh chóng chạy về nhà, nhìn thấy Lý Tiểu Ngư đang ngồi đọc sách trên bàn.
Khi Lý Tiểu Ngư nhìn thấy Hà Phương cũng có chút kinh ngạc, "Mẹ, không phải mẹ đi làm sao?"
Hà Phương đặt túi xuống, ngồi xuống bên cạnh cô, nhẹ giọng ừ một tiếng, trên mặt cũng không có chất vấn và tức giận.
Bà biết tính cách của con gái mình, từ nhỏ đã đặc biệt nghe lời, không để bà phải lo lắng, chẳng lẽ là trưởng thành, tới kỳ phản nghịch sao?
"Tiểu Ngư, ngày hôm qua con không đi học sao?" Hà Phương nghiêm túc nhìn cô, quan sát biểu tình của cô.
Lý Tiểu Ngư nói thật, "Lớp học có một bạn không tới, con bèn đi tìm bạn ấy......"
"Nam sinh hay là nữ sinh?"
"...... Nữ sinh." Lý Tiểu Ngư nói.
Trên mặt con bé cũng không có sự hoảng hốt, cô cũng không sẽ nói dối, là sự thật.
Hà Phương nhẹ nhàng thở ra, giơ tay xoa xoa đầu cô, "Về sau phải nói trước với thầy cô, chủ nhiệm lớp rất lo lắng cho con."
Lý Tiểu Ngư gật đầu trả lời: "Vâng."
Chuyện này xem như bỏ qua.
Hà Phương càng ngày càng bận, có đôi khi mười mấy giờ tối cũng chưa về nhà, Lý Tiểu Ngư cả ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882455/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.