Ai ngờ cửa sổ hiện lên một bóng trắng, nam hài vừa thấy, liền nhìn thấy bộ dáng rắn nhỏ muốn nói lại thôi.
Vội nói: “Làm sao vậy? Trên đường gặp phải chuyện gì?”
Rắn nhỏ đặt bánh bao vào trong lòng hắn, “Không có việc gì a.”
Nhưng nó đã quên nam hài chỉ cần nhìn đôi mắt nó là biết tâm tư của nó.
“Nàng là nữ hài lần trước A Ngôn không cho rút thọ mệnh, hóa ra bọn họ nhận thức, cho nên A Ngôn mới không cho nó rút thọ mệnh của nàng ta.”
“Không thích nàng ta.”
“Muốn cắn!”
Nam hài thấy thế dở khóc dở cười, ôm rắn nhỏ vào trong lòng nói: “Không phải bởi vì ta quen biết nàng ta mà ta mới làm như vậy, là bởi vì ta cảm thấy trên thế giới này sinh mệnh của mỗi người đều quý giá, chúng ta không thể tùy ý quyết định sinh tử của một người.”
Rắn nhỏ nâng đầu: “Thật vậy chăng?”
Nam hài gật đầu.
Rắn nhỏ lập tức cười, giơ bánh bao đến trước mặt hắn, “Vậy A Ngôn ăn bánh bao! Đều còn nóng.”
“Ân.”
Bọn họ không nhìn thấy, nguyên bản Thích Y Nhu đã đi lúc này đang đứng ở cửa, xuyên thấu qua khe cửa nhìn thấy một màn này.
Khuôn mặt trắng nõn lúc này tức giận đến đỏ bừng, hai mắt trừng lớn thẳng tắp nhìn chằm chằm nam hài cùng rắn nhỏ.
Nam hài trên mặt ôn nhu và vui mừng từ trước đến nay nàng ta chưa từng nhìn thấy, cũng chưa từng biểu hiện trước mặt nàng ta.
Vì sao A Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882395/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.