Nam hài an ủi hồi lâu, cho đến khi rắn nhỏ không sợ nữa mới tiếp tục chép kinh Phật.
Rắn nhỏ nâng mắt lặng lẽ nhìn nam hài hồi lâu, không hề còn hơi thở khủng bố tối qua, bộ dạng giống nhau lại có tính cách hoàn toàn bất đồng.
Tối hôm qua người kia rốt cuộc là ai? Vì sao lại xuất hiện ở đây, còn có khuôn mặt của A Ngôn, chẳng lẽ A Ngôn bị hắn đoạt xá?
Không có khả năng, nếu A Ngôn bị đoạt xá, bây giờ cũng sẽ không nói chuyện với nó, linh hồn đã sớm bị người kia căn nuốt từ tối qua.
Vậy là vì sao?
Rắn nhỏ nhìn nhiều sách như vậy, trước nay không thấy có loại chuyện cổ quái này.
Chờ một chút đi, nếu người kia còn xuất hiện……
Nam hài cảm thấy rắn nhỏ an tĩnh, không hoạt bát như ngày hôm qua, vẫn luôn an an phận phận nằm trên chân hắn, như thay đổi thành người khác.
Làm hắn nhịn không được mà ngừng tay, hỏi: “Còn sợ hãi sao?”
Rắn nhỏ quơ quơ đầu, đôi mắt khôi phục biểu tình.dĩ vãng, “Không sợ hãi, A Ngôn, ngươi có đói bụng không? Ta lấy đồ ăn cho ngươi.”
Vài lần trước phản đối đều không ngăn được rân nhỏ, lần này nam hài cũng không nói gì nữa, làm nó cẩn thận một chút.
Rân nhỏ vừa đi, tốc độ tay của hắn càng nhanh hơn một chút, vẫn luôn ở trong Phật đường cũng không phải biện pháp, hắn còn có rất nhiều việc phải làm, Liễu nương cũng không biết như thế nào.
Mới vừa viết xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882394/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.