Sáng sớm tinh mơ, Thẩm Ngư đã rời giường, vừa rửa mặt vừa nhìn bản thân trong gương. 
Nguyên thân bởi vì phản nghịch mê chơi, tóc còn nhuộm thành màu tím, nguyên thân thích trang điểm, trên bàn toàn chai chai lọ lọ. Nguyên thân diện mạo rất xinh đẹp, mặt trái xoan, mắt to đen láy, làn da vì hay đi chơi nên có chút đem. Thường xuyên hoá trang không chú ý, trên mặt còn có mấy nốt mụn. 
Mà trong phòng, trên tường cũng dán poster đầy màu sắc. 
Buổi tối không nhìn kỹ, rửa mặt xong cô đi ra phòng tắm, dựa vào ánh sáng ngoài cửa, thấy thế, đau đầu không thôi. 
Trách không được Hà Nhất Trạch sẽ chán ghét cô như vậy, mỗi ngày nhìn thấy một khuôn mặt trang điểm cùng cái đài màu tím, tính cách còn không giống ai, ai mà không chán ghét. 
Mở tủ quần áo, toàn là váy gợi cảm, không phải lộ vai, thì lộ ngực, còn lộ đùi. 
May mắn may mắn, có đồng phục, xuân hạ thu đông đều có thể mặc. 
Thẩm Ngư đầu tiên xé hết poster trong phòng ném vào thùng rác, quá nhiều không thể nhét hết, đơn giản gấp đôi lại kẹp ở dưới nách, xách cặp sách ra khỏi phòng. 
Một hương thơm bay lại, Thẩm Ngư hít sâu một hơi, trước mắt sáng ngời. 
Chạy chậm đi vào đại sảnh, liền nhìn thấy cha Thẩm ngồi trên sô pha đọc báo, Hà mẫu đang bưng đồ ăn từ trong bếp ra, mà Nhất Trạch cũng đồng thời đi vào. 
Thẩm Ngư để poster sang chỗ khác, sau đó ngồi bên cạnh Hà Nhất Trạch, chào hỏi: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882342/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.