“Đứng lại!” Cha Thẩm gọi cô lại, nói tiếp: “Dì cùng con trai của dì đến đây, về sau các con sống chung hòa thuận, cậu ấy bằng tuổi con nhưng sinh trước vài ngày, phải gọi là anh trai.” 
Thẩm Ngư không thuận theo: “Dựa vào cái gì sinh trước con phải gọi anh, con sẽ không……” Từ "gọi" còn chưa nói, cửa phòng bỗng nhiên mở ra, một người đi ra, Thẩm Ngư nhìn chằm chằm hắn không chớp mắt. 
Người nọ mặc áo sơmi trắng, bên dưới là quần jean, tóc đen tôn lên làn da trắgn, ngước mắt lên, một khuôn mặt tuất tú hiện ra, thoạt nhìn sạch sẽ tinh khiết như suối. 
“Nhất Trạch tới, đây là em gái con Thẩm Ngư.” Cha Thẩm vẫy tay nói. 
Hà mụ nói: “Đúng vậy, Tiểu Ngư a, đây là con trai dì Hà Nhất Trạch, học cùng trường với con.” 
Hà Nhất Trạch đi tới, gật đầu với Thẩm Ngư: “Xin chào, anh tên Hà Nhất Trạch.” 
Hắn thanh âm tựa như nước suối trong veo, dịu dàng mơn trớn bên tai, làm người ta muốn nghe thêm vài lần. 
Cha Thẩm phụ nhìn cô vẫn không trả lời, sắc mặt tối sầm, “Thẩm Ngư! Thẩm Ngư!” 
Thẩm Ngư lấy lại tinh thần, sắc mặt phiếm hồng, vội thu hồi tầm mắt, trả lời: “Xin, xin chào! Tôi tên Thẩm Ngư.” 
Cha Thẩm thấy thế lúc này mới vừa lòng gật gật đầu, “Không có việc gì hai đứa về phòng đi.” 
“Tiểu Ngư có bài gì không hiểu cứ hỏi Nhất Trạch, anh học giỏi hơn con nhiều, rất nhiều lần đứng nhất toàn trường đấy!” 
Hà mụ nghe thế, vội vỗ vỗ mu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882341/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.