Sau ngày hôm đó, ngày nào Mộ Cung Mặc cũng đến ăn cơm cùng Thẩm Ngư, buổi tối còn ôm cô ngủ. 
Chỉ là ngủ thôi nhé. 
Thẩm Ngư không còn cách nào để xoát giá trị hắc hóa, thế nhưng ở đây lại còn cảm thấy thoải mái. 
Có ăn có uống, nằm xuống là ngủ, sống như heo vậy. 
Hệ thống thúc giục cô 【 ký chủ, cô không thể như vậy a! Cô quên nhiệm vụ rồi à?? 】 
Thẩm Ngư ăn bánh kem, liếm liếm bơ trên môi, "Không phải đang suy nghĩ......" Còn chưa nói xong, cằm cô đã bị một bàn tay nắm nghiêng qua, sau đó một đôi môi lạnh lẽo dán vào, hôn tới hít thở không thông. 
Thật lâu sau, Mộ Cung Mặc buông ra, ngón cái lướt qua cánh môi còn dính nước bọt trong suốt, nhẹ nhàng nói: "Mấy ngày nay tôi có một số việc, có thể sẽ không quay lại, có chuyện gì thì nói cho dì Hoàng biết. 
Dì Hoàng là tên của dì giúp việc kia. 
Thẩm Ngư trong lòng vui vẻ, trên mặt đờ đẫn, không trả lời. 
"A Ngư, em sẽ không rời đi đúng không?" 
Thẩm Ngư hừ thanh, anh cho tôi giá trị hắc hóa tôi sẽ không rời đi a. 
Đương nhiên, câu này cô chỉ dám nói ở trong lòng. 
Mộ Cung Mặc rời đi, Thẩm Ngư lại buộc dây thừng vào tay, ở trong phòng. 
Mấy ngày nay, chỉ cần hắn tới, Thẩm Ngư sẽ được thả ra, khi hắn đi thì sẽ bị buộc lại. 
Tiếng động cơ xe càng ngày càng xa, Thẩm Ngư nằm ở trên giường cân nhắc. 
Nguyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882338/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.