Mộ Cung Mặc cả người run lên, thật lâu sau, giơ tay vỗ vỗ. 
Lúc này dì giúp việc bưng một bát cháo đi đến, để trên bàn rồi khom người rời đi. 
Mộ Cung Mặc bưng chén cháo kia lên, cầm muỗng múc múc cháo, "Nếu em muốn Vương Triết bình an thì phải ăn hết chén cháo này." 
Thẩm Ngư kinh ngạc ngước mắt, hốc mắt đỏ một vòng, "Cậu......" 
"Không uống sao? Được thôi." Mộ Cung Mặc giơ tay định đổ. 
Thẩm Ngư vội vàng kéo ống quần hắn, suy yếu mở miệng: "Tớ uống." 
Mộ Cung Mặc nắm tay cô đến bên cạnh giường, đôi mắt lạnh băng lộ ra một tia ủy khuất, "Vương Triết có gì tốt mà em lại thích cậu ta?" Hắn không tốt ở chỗ nào? 
Thẩm Ngư một ngụm một ngụm uống cháo, nghe vậy mí mắt hơi rũ xuống, "Tớ ăn xong, câu đi đi, tớ phải đi ngủ." 
Dứt lời, xoay người nằm xuống, không muốn để ý đến hắn. 
Mộ Cung Mặc nắm chặt tay, nhìn chằm chằm cô hồi lâu. 
Lúc Thẩm Ngư còn khó chịu vì chén cháo kia, bên hông đột nhiên căng thẳng, một cơ thể lạnh băng dán lên. 
"......" Thẩm Ngư kéo chặt chăn, lui lên phía trước. 
Người nọ cũng không biết xấu hổ dịch lại gần. 
Thẩm Ngư đầy mặt hắc tuyến, nhanh chóng nhắm mắt đơn giản đi ngủ, hai ngày nay vì có thể xoáy giá trị hắc hóa, cô còn chưa ăn cơm, thật vất vả có cháo, vì duy thì thiết lập tính cách lại không thể ăn! Muốn mạng a! 
【 Ký chủ, dù cô tính chơi trong thế giới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-xin-can-than/1882337/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.