Editor: Do_oi96 
._._._._._._._._._._._._._._._._._._._. 
Hiên Viên Vĩnh Hạo tùy tiện ném quyển sách kia đi, quyển sách rơi xuống thảm, mở ra, bên trong chứa đầy chữ viết, còn có mấy vòng tròn màu đỏ, cực kỳ bắt mắt. 
Hơi thở nóng rực cọ qua vành tai Tô Yên, chỉ nghe thấy giọng nói trầm thấp của hắn, "Bắt đầu từ ngày mai, một ngày mười hai canh giờ ngươi đều phải ở dưới mí mắt của ta, không, từ bây giờ trở đi." 
Tô Yên quay đầu nhìn Hiên Viên Vĩnh Hạo, hắn vẫn đang nhắm mắt, khuôn mặt ôn lương môi hồng răng trắng. 
Tô Yên nghe thấy yêu cầu vô lý như vậy, nghĩ nghĩ rồi nói: "Điện hạ, nha hoàn cũng phải nghỉ ngơi." 
Hiên Viên Vĩnh Hạo nghe Tô Yên mềm mại kháng nghị, môi hơi cong lên, lộ ra nụ cười yếu ớt, "Bổn cung nghỉ ngơi, ngươi đương nhiên cũng được nghỉ ngơi." 
Mấy ngày nay, Tô Yên rất nghiêm túc học tập nghiên cứu chế độ tôn ti và lễ nghi ở cổ đại. 
Tôn ti không thể vượt qua, Hiên Viên Vĩnh Hạo muốn cô buổi tối cũng ở bên cạnh, khẳng định không thể ngủ trên giường, muốn mình ngủ dưới đất? 
Nghĩ nghĩ, Tô Yên nhu nhu nói: "Vậy nô tỳ có thể chờ điện hạ ngủ lại trở về." 
Cô có giường, không muốn ngủ dưới đất. 
Hiên Viên Vĩnh Hạo mở mắt, đôi mắt đen nhánh, môi mỏng dán vành tai Tô Yên, nhẹ nhàng cắn cắn, "Ngày ấy, chính ngươi hứa hẹn. Đảo mắt, đã không thừa nhận?" 
"Hứa hẹn điều gì?" 
"Ở trong sân mẫu phi ta từng ở, ngươi nói, ngươi sẽ không hại ta, cũng sẽ không bỏ mặc ta." 
Ngữ khí của hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-hoa-nam-chu-luon-muon-tinh-ke-ta/1003676/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.