Cho du nàng có thêm bao nhiêu phần bất mãn với con hồ ly chết tiệt đó đi chăng nữa thì bản thân cũng không sao dám quên, đối phương đang là tân hoan của Lang Vương. Trong bạch lang tộc, hậu quả của việc mạo phạm vương quyền, thân là bạch lang tộc nhân tự nhiên nàng cũng quá tận tường.
“Khi nào thì đi vào?” Thanh âm băng lãnh thấu xương vang lên trên đầu, tiểu cô nương cúi gầm mặt, túm chặt góc áo, chật vật lắm mới nói được một câu: “Dạ, mới vừa rồi ạ.”
“Hắn đang làm gì?”
“Dạ, đang ngủ.” Khóe mắt nàng bắt đầu nhòa lệ.
“Lúc đi ra có nhìn thấy người nào khác không?”
Nhìn người đang quỳ trên mặt đất, vẻ mặt cau có của Cữu Cữu bỗng thả lỏng phần nào. Đáy mắt hiện lên một tia khác thường, nhưng rất nhanh đã bị băng lãnh thường nhật che dấu: “Còn gì nữa không?”
“Dạ, không còn…” Tất cả dũng khí đều được dùng hết sạch khi cố nói những lời tâm huyết, thân thể tiểu cô nương giờ đã bắt đầu phát run.
“Vậy tại sao hiện giờ trong phòng chỉ còn lại lông của hắn, vậy hắn đâu?” Thanh âm tràn ngập cảm giác áp bách suýt nữa làm cho bọn tiểu yêu đứng xung quanh nhũn như con chi chi. Mà ngay cả tiểu cô nương đang quỳ trên mặt đất đã sớm gục xuống.
“Nô tỳ, nô tỳ không làm gì hết! Lang vương! Nô tỳ tuyệt đối không hề thương tổn hắn!” Nước mắt lưng tròng, nàng rốt cục cũng dám đối diện với gương mặt băng lãnh của y. Đây chính là Lang Vương mà nàng hết lòng ái mộ, nhưng hôm nay, vì sao lại rơi vào hoàn cảnh này cơ chứ?
Thủy mâu của Cữu Cửu chằm chằm nhìn vào đôi mắt đẫm lệ của tiểu cô nương, một lúc lâu sau, y mới mở miệng: “Thanh Quỳ, cho dù hắn không thể trở về, cả đời này ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện trở thành Lang Hậu.” Ngữ khí không chút giận dữ nhưng lại càng kinh người hơn gấp bội vang lên.
Thanh Quỳ ngay cả nước mắt cũng quên cách rơi, rốt cục lúng ta lúng túng hỏi y: “Hắn… không phải chỉ là một con hắc hồ thôi sao?”
Hai nam nhân yêu nhau đã khiến thế nhân khó chấp nhận được, huống hồ gì bây giờ lại là bất đồng chủng tộc.
Hồ ly đột nhiên cũng có suy nghĩ này trong đầu, có phải vì hắn và y cùng là thân nam nhi nên y mới không chút kiêng nể gì mà bá vương ngạnh thượng cung hay không?
Chậc, chuyện này có thể. Bởi vì không cần phải lo lắng về những phiền toái sau khi giao phối.
Chân đang vắt cao được thả xuống, hắn không nhịn được khẽ nhíu mày một cái.
“Thanh Quỳ, ngươi hẳn nên biết tộc quy của Bạch Lang tộc.” Cửu Cữu lần thứ hai lên tiếng, Thanh Quỳ như bị ai đó bóp nghẹn cổ, thẳng lưng, nàng trân trối nhìn đôi hài vải của Cửu Cữu.
“Nô tỳ… biết.” Thanh âm của nàng thấp hơn so với lúc nãy rất nhiều.
Quy củ gì a? Gối đầu lên tay, hai tai của hắc hồ dựng thẳng lên nghe ngóng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]