Tiểu cô nương mang cơm đến phòng cho Túy Lạc nhanh chóng bị đám tiểu yêu đem đến, nàng thân mình đơn bạc lập cập quỳ gối trước mặt Cửu Cữu, toàn thân lạnh run.
Cho du nàng có thêm bao nhiêu phần bất mãn với con hồ ly chết tiệt đó đi chăng nữa thì bản thân cũng không sao dám quên, đối phương đang là tân hoan của Lang Vương. Trong bạch lang tộc, hậu quả của việc mạo phạm vương quyền, thân là bạch lang tộc nhân tự nhiên nàng cũng quá tận tường.
“Khi nào thì đi vào?” Thanh âm băng lãnh thấu xương vang lên trên đầu, tiểu cô nương cúi gầm mặt, túm chặt góc áo, chật vật lắm mới nói được một câu: “Dạ, mới vừa rồi ạ.”
“Hắn đang làm gì?”
“Dạ, đang ngủ.” Khóe mắt nàng bắt đầu nhòa lệ.
“Lúc đi ra có nhìn thấy người nào khác không?”
Tiểu cô nương giật mình ngẩng đầu lên, chạm phải nhãn thần lợi hại của Cửu Cữu, lại vội vàng cúi đầu xuống: “Dạ, không có.” Dĩ nhiên là không rồi.
“Ngươi đã nói gì với hắn?”
“Không….” Cắn môi dưới, nàng vẫn chọn nuốt lại lời nói dối của mình, gật đầu: “Nô tỳ nói…..”
Lang vương không lên tiếng, y đang chờ câu trả lời của nàng.
“Nô tỳ nói…” Nước mắt bất ngờ không kịp kiềm nén lã chã tuôn rơi, tiểu cô nương nhìn chằm chằm góc áo sắp bị mình xé rách trong lòng bàn tay, nàng rấm rứt nói ra những bất mãn: “…Hắn không nên ở lại nơi này, Lang vương ngài là người trọng yếu đối với tộc nhân, năng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-ho-bach-lang/2994778/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.