Đến bón giờ chiều, Hoàng Viết Lực bị cậu cưỡng chế bắt đưa mình về nhà, cuối cùng hắn cũng không thể nào ăn chặn được của cậu thêm một chút thời gian nào được nữa.
Khoảng năm giờ chiều, Ninh Đình Phúc bước từ trên xe của hắn xuống, cậu vốn định đi vào trong nhà luôn không quan tâm gì tới hắn thì bị hắn giữ tay lại. Cậu đã tính đến chuyện bỏ mặc này sao hắn lại chưa tính đến cơ chứ!?
Hoàng Viết Lực khẽ niết cổ tay cậu, để lại trên đó một chút tin tức tố mỏng manh.
Ý tứ rõ ràng như vậy, hắn đang đánh dấu chủ quyền.
Ninh Đình Phúc cho Hoàng Viết Lực một cái nhìn lạnh giá sau đó giật tay mình ra khỏi móng vuốt của hắn rồi đi thẳng vào nhà mà không ngoảnh lại.
Hoàng Viết Lực nhìn cánh cửa đã đóng sầm lại của nhà cậu thì khuôn mặt hiện lên ý cười.
" Trở về thôi. "
Hoàng Viết Lực lấy lại vẻ lạnh lùng ban đầu của mình sau đó ra lệnh cho Bạch Mục.
" Vâng. "
Chiếc xe nhanh chóng nổ máy rồi chớp mắt đã biến mất khỏi tiểu khu.
Ninh Đình Phúc vừa mới đóng cửa thì ngay lập tức Dương Mậu và Liễu Như Phương đã chạy ra tận cửa.
" A Phúc! Con không sao chứ!? "
" Tiểu thiếu gia, cậu có bị thương ở đâu không? "
Hai người thi nhau nháo nhào lên kiểm tra từ đầu đến chân của cậu không sót chỗ nào.
Ninh Đình Phúc hiểu được lo lắng của họ bèn nhẹ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-giay/2685638/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.