Về đến căn biệt thự của Hoàng Viết Lực trời cũng đã là hoàng hôn.
Ninh Đình Phúc theo tiếng gọi của Hoàng Viết Lực tỉnh dậy, cậu mơ màng một lát sau đó hỏi:"… Đến rồi sao? "
Hoàng Viết Lực đã mở cửa xe bước ra ngoài đợi cậu đáp:" Đến rồi, cậu ngủ nửa tiếng. "
Ninh Đình Phúc xoa xoa mi tâm sau đó đi ra khỏi xe.
Bạch Mục lái xe vào gara sau đó đi cùng hai người vào bên trong.
Thấy Bạch Mục cũng đi theo vào cậu quay người hỏi:" Tại sao anh cũng đi vào? "
Bạch Mục bị hỏi thì hơi ngơ ngác:" Tôi… Đến đây nấu cơm cho hai người. "
Ninh Đình Phúc:"…"
Đầu óc cậu hiện tại vẫn còn chút hỗn loạn. Đều là bởi vì ban nãy có tin tức tố của hắn tác động, lại vừa mới ngủ dậy, đầu óc còn hơi chậm nhịp.
Thấy cậu im lặng thì Bạch Mục cũng hết sức thắc mắc. Có điều anh cũng không thực sự hỏi ra miệng. Chọc cho người không vui lại rước họa vào thân. Nhìn qua liền biết vị này được Thái tử Hoàng Gia nhường nhịn đến mức nào.
"… Anh về đi, ở đây không cần nấu cơm. Tôi sẽ nấu. "
Ninh Đình Phúc chậm chạp nói, cậu không muốn một người nào khác nghe được chuyện của mình. Đây đã là chuyện cậu muốn giấu nhất, để cho Hoàng Viết Lực biết đã là cực hạn rồi.
" Chuyện này… "
Bạch Mục bối rối, anh được giao nhiệm vụ chăm sóc cho Hoàng Viết Lực a, thực sự chuyện này có chút không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-giay/2685618/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.