Nhâm Thần Phong đi tới Phong gia vừa sát sau Hàn Triệt, xe đua đỏ rực đậu ngay trước cửa, không cần quay đầu nhìn lại, theo bản năng Nhâm Thần Phong cũng biết được phía sau không hề an toàn chút nào.
Cảm giác của hắn cũng không sai, Phong gia nằm sâu trong rừng phong, bốn phía lại có những cây đại thụ trăm năm vây xung quanh, là một chỗ vô cùng bí mật, có thể nói không có dưới mười họng súng đen ngòm hướng về phía hắn theo hắn tiến vào phạm vi kiểm soát của Phong gia.
Nhâm Thần Phong cười khẩy, con mắt tối lại, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng:
“Cách đãi khách của Phong đường chủ thật đúng là đặc biệt a.”
“Ồ, là vậy sao?” Một giọng nam réo rắt vang lên tiếp lời hắn, “Không biết Nhâm thiếu gia cảm thấy điểm nào đặc biệt?”
Phong Tẫn Nhiễm không biết xuất hiện ở cửa từ lúc nào, bởi vì đang ở nên ăn mặc khá tùy ý, áo choàng màu xám nhạt ôm lấy cơ thể thon dài, cầm trong tay một quyển sách, cặp mắt phượng kia hơi nhếch lên, như cười như không: “Nhà ta thật hiếm khi có khách đến, lão Trương, đều thu lại mấy khẩu súng không có mắt ấy lại đi.”
Trong rừng cây truyền đến âm thanh rất nhỏ, Nhâm Thần Phong lập tức cảm thấy áp lực giảm đi không ít, ngữ điệu cũng trở nên khách khí hơn: “Hôm nay quấy rầy Phong đường chủ rồi, tôi theo lệnh của cha, tới đây để đón Thư tiểu thư về nhà.”
“Về nhà?” Đáy mắt Phong Tẫn Nhiễm hơi kinh ngạc.
Nhâm Thần Phong nhướng mày, nở nụ cười lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-duc/1522866/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.