“Thư Liên... Thư Liên...” Hàn Triệt rên rỉ, đem đầu cô nâng lên, hung hăng hôn cô, khác với lúc trước, lần này hắn hôn kích mãnh lại nhiệt tình, dường như muốn đem cô toàn bộ nuốt vào, “Em học cái xấu...”
Thư Liên nhẹ thở gấp thừa nhân sự nhiệt tình của hắn, thanh âm nho nhỏ mềm mại, phát âm từng chữ rất rõ ràng: “A, em học cái xấu, chỉ vì anh mà học cái xấu...”
Cảm giác được chính mình bị hắn bế lên, hắn há miệng, cách lớp quần áo ngậm ngực của cô, sự nóng bỏng này trước nay chưa từng có, Thư Liên cảm giác lâng lâng khó tả như cưỡi mây đạp gió, tay ôm lấy đầu hắn: “Triệt, anh là của một mình em, ai cũng không được cướp đi!”
Ðem cô bế lên giường, Hàn Triệt gặm cắn môi cô: “Bé ngốc, anh thích em, chỉ thích mỗi mình em, không ai có thể tranh cướp với em cả, cũng không ai có thể cướp đi được.”
Thư Liên ngăn trở bàn tay không an phận của hắn đang dao động trên người cô, chăm chú nhìn vào mắt hắn: “Thật ư?”
“Ðương nhiên là thật rồi.” Hàn Triệt có chút thở dốc, lúc phát hiện nét mặt của cô rất nghiêm túc thì không khỏi sửng sốt một chút, “Sao vậy?”
Thư Liên động thân một chút, liền xoay người lên phía trên, đem hắn đè xuống, vung môi cười: “Vậy hôm nay anh phải nghe theo em.”
Nói xong cô liền kéo dây lưng áo ngủ xuống, đem tay hắn cột chắc ở đầu giường, Hàn Triệt có chút mê man, muốn giãy giụa, vừa thấy cô trừng mắt, lập tức ngoan ngoãn nằm bất động.
Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-duc/1522856/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.