Thư Liên bị hắn giữ lấy thần trí sớm đã mơ hồ, vừa khóc, đôi chân lại vững vàng kẹp hắn, dùng sức đem hoa huyệt hướng phía hắn gắng gượng đẩy lên, miệng hoa mềm mại bị cự bổng chống khai đến ửng hồng kiều diễm, vô thức phun ra nuốt vào vật thật lớn của hắn, dù là vô thức, lại hết sức đón ý nói hùa.
“Không muốn... A! Van cầu anh...” Thư Liên co giật, vô ý thức cầu xin được tha, lại không biết rằng cầu hắn nhẹ chút, cũng có thể hiểu là cầu hắn mạnh hơn, cánh tay bóng loáng chăm chăm ôm cổ của hắn, hai chân mở thành góc độ lớn nhất, phối hợp với nam căn vừa thô lại vừa lớn đến dữ tợn, bị hắn cắm đong đưa trước sau.
“Ách... Em thực là tiểu tao hóa!” Nhâm Thần Phong nghiến răng nghiến lợi, hắn quả thực yêu chết cái loại này khẩu thị tâm phi dâm đãng tính tình của cô, biết rất rõ ràng chính mình hình như chưa bao giờ bước vào thế giới của cô, lại nhịn không được nghĩ đến việc chiếm hữu thân thể cô như vậy, cường ngạnh tiến vào chiếm giữ lòng của cô.
Không chỉ là chơi cô, còn muốn có cô, làm cho cô cười với hắn như là đối với Hàn Triệt. Vừa nghĩ tới nếu như có thể mỗi ngày từ sáng sớm tới tối muộn có thể có cô bên người muốn làm gì thì làm, hắn đột nhiên cảm thấy, cứ như vậy cũng rất tuyệt.
“Bảo bối...” Nhâm Thần Phong hôn lên môi của cô, hạ thân vẫn cứ công kích hung mãnh mà lại nóng cháy, động tác hôn cô lại rất triền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-duc/1522850/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.