Thanh âm của cô rất nhẹ nhàng, cũng không hề phóng đãng, nhưng lại làm cho Hàn Triệt nhịn không được rên rỉ một tiếng, toàn thân máu dường như đều tập trung đến một vị trí duy nhất trên cơ thể kia , làm cho cậu tuy cái gì cũng không có làm, nhưng cảm giác tê dại vẫn truyền khắp xương sống.
“Thư Liên, Thư Liên…” Cậu thở gấp gáp hôn trụ môi cô, tay dao động lung tung trên người cô, mỗi một phân mỗi một tấc, đều lưu lại trong lòng bàn tay cậu độ ấm nóng bỏng.
Cậu hôn vừa vội vàng vừa cuồng nhiệt, như một ngọn lửa báo trùm lấy Thư Liên, cô rên rỉ hai bàn tay ôm lấy tấm lưng bóng loáng của cậu, cảm giác được hô hấp của thiếu niên dồn dập lại nóng rực phun trên da thịt cô, kích động toàn thân run rẩy.
Nụ hôn của cậu từ môi cô dời về hai má, cổ, xương quai xanh, tinh tế mút hôn, không buông tha bất cứ vị trí naò, mãi đến khi cậu cúi đầu ngậm nhũ tiêm cô, Thư Liên mới hít mạnh một hơi, trong cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ.
Cô cúi đầu thấy đầu của cậu đang chôn trước ngực cô, cậu bé kia hơi khép mắt, hàng mi dày khẽ run, đôi môi no đủ ửng đỏ kia tham lam hút nơi mẫn cảm của cô, giống đứa nhỏ khát sữa không biết mệt mỏi.
Thư Liên kêu nhỏ một tiếng, mặt đỏ nóng bỏng, có cái gì đó từ trong bụng nhỏ từng chút một thiêu đốt toàn thân cô, làm cho toàn bộ lý trí đều cháy sạch đến mơ mơ màng màng, như là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-duc/1522819/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.