Chớp mắt Thiên theo hầu Hạc đã được một thời gian, nhờ Hạc cẩn thận chỉ dạy từng li từng tí lại thêm Lúa sửa lỗi giờ đây chàng đã thuộc hết quy tắc lễ nghi trong phủ, cũng quen dần với cách sống của nơi này.
Chỉ là nằm trong chăn mới biết chăn có rận, người bên ngoài tưởng đây là chốn sung sướng như trên trời, tưởng người làm ở trong này chẳng cần làm gì nặng nhọc chỉ cần đi theo nịnh nọt chủ nhân là kiếm được khối tiền khối bạc. Nhưng nào có vậy, đến ăn còn phải nhai thì thử hỏi một đồng của phường giàu có có dễ nuốt không?
Phép tắc quy củ cho bọn tôi tớ trong phủ nhiều vô kể, làm sai việc nhỏ là bị mắng đến nỗi không ngẩng nổi đầu còn làm sai việc lớn thì bị phạt đánh bằng gậy. Đám tôi tớ vì theo hầu các chủ nhân khác nhau nên chia thành năm bảy loại bè cánh, trong đám người ấy có một số ngoài mặt thơn thớt nói cười bên trong nham hiểm giết người không dao. So với phường trộm cướp đầu đường xó chợ cũng chẳng kém.
Phận tôi tớ là vậy, còn người làm chủ nhân phức tạp hơn rất nhiều. Lão Giàu cưới tất cả ba bà vợ, bà cả tên Thư là người xuất thân danh gia vọng tộc môn đăng hộ đối với nhà lão Giàu. Bà ba tên Tiên thì trẻ đẹp nhất trong số ba người, bà đẹp cứ như gái đôi mươi vậy. Còn bà hai tên Thuý tuy gia thế không bằng bà cả, nhan sắc có phần kém hơn bà ba nhưng bà lại là người rất được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dau-dinh/2674053/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.