Từ giờ Thìn (1) đến hết giờ Tỵ (2) là lúc Hạc học cùng thầy, trong khoảng thời gian này cậu không cần Thiên với Lúa theo hầu bởi thế hai người có thể làm gì tuỳ thích. Thường thì khi Hạc bắt đầu học cả hai sẽ xuống bếp ăn sáng rồi ai đi làm việc của người nấy.
"Thiên này, mày có thích học không?"
Thiên nuốt miếng cơm trong miệng xuống mới trả lời Lúa.
"Thích chứ nhưng đến nay vẫn chưa được đi học." - Thiên nhướn mày trêu gã. - "Sao thế, mày định cho tao tiền đi học à?"
Trong cái vùng này bất kể là nhà giàu hay nhà nghèo đều mong muốn con cái được đi học, được tham gia khoa cử, thậm chí là may mắn có một chức quan nho nhỏ nuôi bản thân, kể ra mà có một cái chức quan thì đâu chỉ sung sướng một mình đâu một người làm quan là cả cả họ được nhờ ngay chứ chẳng chơi.
Nhưng có mấy nhà ngặt nỗi cả ngày làm quần quật như trâu như ngựa còn chẳng đủ ăn thì tiền đâu mà cho con đi học? Nhà Thiên cũng nằm trong số không dư giả gì, những năm mất mùa một miếng ăn còn khiến nhà chàng phải lo ngay ngáy. Bởi thế từ lúc bắt đầu lớn chàng đã cảm nhận được sức nặng của cơm áo gạo tiền đè lên đôi vai, cũng từ dạo ấy chàng không còn nghĩ đến chuyện học hành gì nữa chỉ muốn tìm cách kiếm thêm chút tiền thôi.
Cứ thế cái giấc mộng đỗ đạt làm quan còn chưa kịp thành hình đã bị cái đói cái khổ đập cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dau-dinh/2674048/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.