Tiếng ấm chén đổ vỡ cùng tiếng thét chói tai như lợn bị chọc tiết khiến mọi người trong quán nhốn nháo hết cả lên, tất cả không hẹn mà cùng vội vàng nhìn sang bên này xem chuyện gì vừa xảy ra.
Chỉ thấy Đại ngã sóng soài trên đất, miệng liên tục gào thét đau đớn vì vết rách đang chảy máu trên trán, bộ áo ngũ thân bóng bẩy nay loang lổ mấy vết nước cùng bã trà. Trông đến là nhếch nhác thảm hại!
Hỏi ra mới biết nguyên do là bởi cái lúc Đại điên tiết giơ nắm đấm về phía Hạc đã bị Thiên nhanh tay ném ấm trà vào mặt, cũng may ấm đã cạn nước bằng không gương mặt hợm hĩnh của gã ắt sẽ bỏng rộp lên cho mà xem.
Trong lúc mọi người còn đang sững sờ vì ngạc nhiên Thiên vội kéo Hạc ra sau lưng chàng. Cũng vừa lúc ấy cậu kéo tay áo của chàng, mặc dù trên gương mặt cậu vẫn thản nhiên như không nhưng giọng nói đã lộ ra sự lo lắng.
"Anh... anh khiến gã chảy máu thế kia gã sẽ không tha cho anh đâu, với cái tính của gã ta đoán gã sẽ sai người đánh anh đấy!"
Thiên cũng biết lần này chàng vướng vào rắc rối to rồi, đã đánh phường tai to mặt lớn lại còn đánh đến nỗi khiến gã chảy máu, đừng nói là bây giờ e rằng ngày tháng về sau gã cũng sẽ không để chàng sống yên. Nhưng Thiên không hối hận, có cho chàng quay lại thời điểm ấy chàng vẫn làm như vậy, chỉ nghĩ đến chuyện Hạc bị làm sao là lòng chàng đã khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dau-dinh/2674043/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.