Thiên sờ cái vành tai nóng bừng lúng túng nhìn khắp gian phòng nhưng tuyệt nhiên không dám nhìn về phía giường ngủ của Hạc. Dù chàng có tự dối mình thêm bao nhiêu lần nữa là vành tai và cả gò má chàng đỏ lên vì trời quá nóng bức thì vẫn không thể phủ nhận được sự thật chàng xấu hổ khi thấy Hạc chỉ mặc mỗi khố. Mặc dù là người lo chuyện quần áo của cậu nhưng Thiên chỉ giúp cậu mặc áo ngũ thân bên ngoài rồi vấn khăn mà thôi, lớp áo trong và quần luôn được cậu thay phía sau bình phong.
"Quái lạ? Đều là đàn ông con trai cả mình xấu hổ cái nỗi gì?" - Thiên thầm nghĩ.
Chuyện đám con trai trong làng cởi trần khi trời nóng chẳng phải chuyện hiếm, những lúc tắm ao còn chẳng mảnh vai che thân là đằng khác. Từ bé đến lớn biết bao lần Thiên thấy đám con trai trần truồng rồi không có gì lạ, cũng chẳng hề lúng túng. Nhưng sao bây giờ lại thấy xấu hổ nhỉ?
Trong lúc lơ đãng Thiên nhìn về phía giường ngủ. Mộc đang đánh cảm đến phần chân nên chàng chỉ thấy nửa người trên của Hạc. Làn da trắng xanh dưới ánh sáng mạnh trông càng nhợt nhạt, cánh tay nhỏ gầy, lồng ngực không hề rắn chắc thậm chí chàng còn nhìn thấy phần xương nổi dưới lớp da, nhìn xuống dưới một chút là phần eo thon nhỏ. Thiên so sánh eo của Hạc với cái eo màu đồng có những múi cơ của chàng, thầm than.
"Eo cậu cả nhỏ thật!"
Phải rồi! Thiên bừng tỉnh, chàng thấy ngại chắc chắn là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dau-dinh/2674037/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.