Gương mặt tươi cười, tình ý thật sâu, tràn đầy tìnhcảm.Lực hấp dẫn còn lớn hơn lúc nãy rất nhiều.Phong Vân liền đi đến phía trước. 
Mộc Hoàng không thể thi triển được linh lực, mà PhongVân lúc này lại có một sức mạnh vô cùng lớn, Mộc Hoàng vì vậy mà bị nàng kéo về phía trước. 
Mộc Hoàng biết đây là do vị trí của Phong Vân ở tronglòng hắn, hắn rất mạnh, nhưng cũng không ngăn được Phong Vân, sắc mặtkhông khỏi tái mét.Phong Vân đã đi đến miệng vực, từng bước từng bướcrơi xuống. 
Mộc Hoàng đang gắt gao ôm lấy cánh tay Phong Vân, cũng bị kéo theo rơi xuống vực. 
Mộc Hoàng nhanh chóng phản ứng, nhanh tay bám lấy miệngvực, khống chế để không bị rơi xuống, mang theo Phong Vân treo mình trên vách đá.Tay Mộc Hoàng vừa tiếp xúc với đám tà khí màu đen kia, lập tứcnghe thấy tiếng xèo xèo vang lên. 
Năm ngón tay Mộc Hoàng đang bám vào vách đá rất nhanh bị ăn mòn thành màu đen, chỉ còn thấy xương lộ ra.Hơn nữa, tà khí màu đenkia cũng dần dần ăn mòn dọc theo cánh tay Mộc Hoàng. 
“Mau tỉnh lại cho ta, nhanh lên, Phong Vân, tỉnh lại, tỉnh lại mau, ta đã nói sẽ cho nàng cuộc sống nàng muốn thì nhất địnhsẽ làm được, nàng nhanh tỉnh lại mau……” 
Trán Mộc Hoàng nháy mắt toát đầy mồ hôi lạnh, không thể sử dụng được linh lực, cơ thể dần dần bị ăn mòn, cái loại cảm giác này…… 
Một tiếng rống to trầm thấp vang lên, vài giọt mồ hôi lớn rơi xuống, vang vọng giữa vực sâu ngun ngút. 
Phong Vân bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200151/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.