Cuối cùng Phong Vân cũng đã lấy lại tinh thần liền liếc nhìn mọingười xung quanh, toàn là mĩ nhân, thật quá đẹp.Khó trách thiên hạ đềuđồn rằng tinh linh là thiên địa sủng nhi, người thì mang vẻ đẹp cươngnghị nam tính, người thì có vẻ đẹp ôn nhu, người thì là sự hòa trộn củacả hai. Tất cả đều là thiên tư quốc sắc, khuynh quốc khuynh thành.Quảthực làm cho người ta nhìn mãi không chán.
Á Lê không vừa lòng đưa tay sờ sờ đầu, sau đó lại mạnh mẽ kiêu ngạo nói:“Ta không muốn đi canh tường đâu, ta lần này lập công lớn, ta đã đưa Vân tẩu về đây.”
Lời này vừa nói ra, Mộc Hoàng còn đắm chìm ở giữa hai nơi cảnh sắc đối lập nhau nhau lập tức phục hồi lại tinh thần.
Mộc Hoàng ánh mắt đằng đằng sát khí quét qua Á Lê.
“Ai là Phong Vân tẩu?” Tinh linh tóc đen kinh ngạc nói.
“A, đúng rồi, ngươi lần này về còn dẫn theo vài người nữa, Á Lê,ngươi chẳng lẽ đã quên quy tắc của tộc rồi sao, tuyệt đối không thể dẫnloài người vào trong tộc?” Tinh linh tóc hồng mạnh mẽ xoay người nhìn về phía đám người Phong Vân .
Trên tay linh cung xuất hiện , lập tức nhắm ngay đám người Phong Vân.Cùng khắc, mấy đại tinh linh bên cạnh hắn cũng đồng loạt khai cung,nhắm ngay đám người Phong Vân.
Linh lực kia dao động, so với của Á Lê còn mạnh mẽ hơn.
Đám người Lâm Quỳnh nhất thời cảm thấy khí huyết quay cuồng, khôngthể thở nổi.Mộc Hoàng thấy vậy nhíu mày, vung tay lên, một đạo linh lựcmàu lam nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200060/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.