Không biết cửa cung đã đóng chặt trong bao nhiêu năm mà chỉ có mộttiếng dát lớn, cửa chậm rãi được mở ra.Cùng với tiếng động,một đạo kimquang chói mắt giống như vầng thái dương, theo cửa cung bắn ra, phô bàytoàn bộ một mảnh không gian.Nơi đó, tràn đầy khí phách khó có thể nóilên lời.
Phong Vân cùng Mộc Hoàng đắm chìm trong đạo kim quang, hướng từ bên trong nhìn lại.Đâu đâu cũng thấy ánh sáng rực rỡ chói lọi.
Trong đại điện, cửu trọng trên đài cao, một vật hoàn toàn đoạt đitinh thần của hai người.Chỉ thấy tại chỗ trên cao để thất kim quang,mộtpho tượng đứng sừng sững.
Một pho tượng toàn thân mặc giáp hoàng kim sư tử!Đầu, tứ chi, thânhình,mà ngay cả cái đuôi cũng bao trùm lóe ra hàn mũi nhọn áo giáp.
Hắc để hồng văn áo giáp, màu vàng là bộ lông,màu bạc là ánh mắt thâmthúy, toàn thân tỏa ra một loại uy nghiêm khí thế.Cái đầu của hoàng kimsư tử gây cho Phong Vân một cảm giác. Cơ hồ có thể gặp được thần minhlà chuyện không bình thường, một cái cao cao tại thượng, không thể xâmphạm.
-“Khí thật mạnh.”Sau thời gian thất thần ngắn ngủi , Phong Vân phục hồi lại tinh thần , kinh ngạc mở miệng.
Khí thế này đã thành công khiến cho nàng thất thần, tuy rằng linhlực của nàng cấp bậc không cao, nhưng là đã có kinh nghiệm rèn luyện tâm trí,so với người khác đã là hơn hẳn.Vậy mà một pho tượng lại khiến chonàng thất thần, nhưng với loại khí thế tỏa ra từ pho tượng này thì dù là ai cũng phải kinh ngạc thôi.
-“Thần chi tọa kỵ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199629/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.