Tiểu Thực vọt vào trong lòng Phong Vân, một bên yêu thích không buông tay, một bên thở dài.
-“Làm người đừng nên tham lam quá.” Phong Vân thấy vậy bắn đóa hoa của Tiểu Thực một chút.
Ta không phải người, ta là thực nhân hoa.
Tiểu Thực lập tức phản bác, ngay sau đó co rụt lại, quấn quanh cánhtay của Phong Vân thưởng thức bảo bối nịch thủy, không thèm nhìn PhongVân.
Phong Vân thấy vậy cười cười, cũng không nói thêm về phương diện này.
Lập tức quay đầu tay trực tiếp duỗi ra, nâng Mộc Hoàng dậy.
-“Đi, phía trước vẫn là biển lửa, nếu muốn đi ra ngoài phải đi qua sấm.” Tối như mực, ánh mắt của Phong Vân là một loại thong dong cùng kiên định mà không có một ngôn từ nào có thể lột tả hết được.
Mộc Hoàng thấy vậy thật sâu nhìn Phong Vân liếc mắt một cái.Sau đó vươn tay, dùng sức xua đi màu đen trên mặt Phong Vân.
Tối như mực làm cho hắn nhìn không thấy biểu tình của Phong Vân, điều này làm cho hắn thực khó chịu, trong miệng lại lạnh lùng nói:“Kỳ cục.”
Phong Vân chỉ là có những ngôn từ ác ngôn, nàng một cái nữ tử cũngkhông chú ý ,nhưng Mộc Hoàng là một nam nhân còn tại ý, thật là.Lập tức cũng không nhiều lời, nâng Mộc Hoàng tiến lên phía trước.
Mộc Hoàng tùy ý để Phong Vân nâng đỡ , đi về phía trước.Sau một thờigian,khi có nhiều người đuổi giết hắn,thời điểm mà nguy hiểm đã đến cậnkề , hắn cũng chưa dám dùng đến chiến giáp.
Đó là bởi vì hắn biết, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3199627/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.