Diệp Vấn Thiên cả kinh, hắn chưa bao giờ nghĩ đến Lý Kiệt có thể chết. Hắn và Lý Kiệt là hai trợ thủ đắc lực của Đông Phương Tước, cũng là anh em chí cốt.
" Sao có thể chứ?" Diệp Vấn Thiên đau lòng nói.
" Mau đi đi, tàu sắp chìm rồi! Tên khốn này, tôi sẽ xử lý!" Đông Phương Tước nét mặt âm trầm lên tiếng, Lý Kiệt chết đối với hắn cũng là tổn thương và mất mát. Làm sao hắn không đau lòng cơ chứ, Lý Kiệt là người mà hắn đã cứu và mang về cơ mà.
Diệp Vấn Thiên nén lại đau thương hắn xoay người đi hoàn thành mệnh lệnh, mặc dù nội tâm hắn đang trùng xuống. Nhưng đây không phải lúc để khóc lóc, hay đau khổ dằn vặt.
Knife đang đứng bên mạn thuyền, ông ta tự biết bản thân sắp không xong rồi. Diệp Vấn Thiên trợ thủ của Đông Phương Tước đã đến, còn có cả Jimmy người của Triệu Phong Hành.
" Hahahaha!" Đột nhiên Knife cười phá lên.
" Cái đồ điên nhà ngươi, chuẩn bị chết rồi nên phát điên hay sao?" Đông Phương Tước nhìn gương mặt cợt nhã của ông ta nói.
" Ta nói cho ngươi nghe, ta có chết cũng nhất định phải lôi ngươi theo!" Knife bình tĩnh đáp lời, ông ta không màng sống chết xông thẳng về phía Đông Phương Tước.
" Nếu ngươi mong muốn như vậy, ta sẽ giúp ngươi được đầu thai sớm hơn một chút!" Đông Phương Tước đáp lời.
Cả hai xông vào nhau, không ai nhượng bộ ai. Đông Phương Tước bây giờ đang rất phẫn nộ, hắn ta ra tay không chút do dự, mỗi lần ra đòn hắn đều dồn hết sức lực vào. Mà Knife cũng quyết liệt chống trả, dù ông ta thua Đông Phương Tước về phần thể lực.
Mặc dù chống trả rất cừ, nhưng Knife cũng không thể tránh khỏi những đòn tấn công của Đông Phương Tước. Trên người ông ta đã xuất hiện nhiều vết thương, những vết bầm to lớn nhìn thôi cũng cảm thấy rất đau.
Knife bị đánh ngã lăn dưới sàn, máu trên miệng chảy ra, gương mặt ông ta đã sưng phù lên.
" Ha, ta nhất định sẽ để ngươi bồi tán theo ta!" Ông ta nằm dưới đất nở nụ cười kinh tởm nói, tay khẽ luồn vào trong áo rút ra một con dao nhỏ. Knife từ từ bò dậy.
Đông Phương Tước máu chiến đang sôi trào, trong một phút lơ là, hắn ta không để ý đến hành động mờ ám của ông ta. Knife có thể cảm nhận được bước chân của Đông Phương Tước đang đến gần, ông ta nở nụ cười.
" Ngươi chuẩn bị đi chết đi!"
Đinh Tiểu Lộ đứng ở gần đấy, cô đang giúp Diệp Vấn Thiên tìm những người còn sống. Ánh mắt cô bất ngờ nhìn đến Knife.
" Đông Phương Tước, cẩn thận!" Đinh Tiểu Lộ hét lên, cô vội vàng chạy đến.
" Phập!" Lưỡi dao đâm vào lưng cô.
" Tiểu Lộ, Tiểu Lộ!" Đông Phương Tước lúc này mới nhận ra, hắn đỡ cô ngồi xuống. Tuy rằng bị đâm, nhưng vết thương không nằm ở khu vực nguy hiểm.
" Hai đứa bây cùng chết đi!" Knife lợi dụng Đông Phương Tước đang ở thế không phòng bị, ông ta lại xoáy mũi dao về phía hai người họ.
" Cmn, ngươi mới là thằng chó phải chết!" Diệp Vấn Thiên vừa chạy đến, hắn nắm lấy cổ cánh tay của Knife, dùng lực mà bẻ thật mạnh.
" Răng Rắc!" Âm thanh xương gãy vang lên.
" Ahh!" Knife đau đớn kêu lên.
Bấy nhiêu đây làm sao mà vừa lòng Diệp Vấn Thiên được, động tác tay của hắn nhanh như chớp, thoáng một cái đã liên tiếp đấm nhiều quyền vào mặt của Knife.
" Này, chừa cho tôi một chút với!" Jimmy tay đang lôi sền sệt một tên đàn em của Knife đi đến, nhìn cơ thể máu me của hắn khiến người ta cảm thấy hoảng sợ.
Vừa dứt lời, Jimmy đã buông tên kia ra. Hắn nhanh chóng lấy đà chạy đến bay lên cao, hai chân kẹp chặt lấy cổ Knife, động tác nhuần nhuyễn dứt khoát bẻ gãy đốt sống cổ của hắn.
" Ahhhh!" Knife đau đớn kêu lên thống khổ, cơ thể không thể cử động ông ta ngã xuống đất.
" Xong rồi!" Jimmy buông ông ta ra, hắn nhìn Diệp Vấn Thiên cười nói.
Bỏ qua gương mặt ấu trĩ của Jimmy, Diệp Vấn Thiên chạy đến bên Đông Phương Tước.
" Boss, Đinh Tiểu Lộ không sao chứ?" Hắn lên tiếng hỏi.
" Vết thương không nằm ở điểm chí mạng, chỉ là mất máu hơi nhiều, chúng ta phải nhanh chóng trở về đất liền." Đông Phương Tước đáp.
Cả ba nhanh chóng đỡ Đinh Tiểu Lộ dậy.
" Hahahaha! Tao sẽ không chết một mình đâu!" Knife vẫn chưa chết, ông ta lấy một điều khiển nhỏ trong túi ra. Trên người của ông cũng được quấn đầy bom.
" Diệp Vấn Thiên, mau đưa Tiểu Lộ lên thuyền của ngay!" Đông Phương Tước đưa Đinh Tiểu Lộ lại cho hắn ta nói. Hắn biết thứ được cài trên người Knife là gì, nếu nó phát nổ thì mọi người đều sẽ chết hết.
" Boss, hãy để tôi đi!" Diệp Vấn Thiên không đồng ý nói.
" Đây là mệnh lệnh, mau đi ngay cho tôi!" Đông Phương Tước trừng mắt nhìn hắn nói.
" Tước, đừng đi!" Đinh Tiểu Lộ thều thào nói, cô nắm lấy cánh tay hắn.
" Tin anh!" Đông Phương Tước dịu dàng nhìn cô đáp.
" Diệp Vấn Thiên, mau đi đi!" Đông Phương Tước hét lớn.
" Boss, xin hãy cẩn thận!" Diệp Vấn Thiên cúi đầu nói, hắn cũng biết cái thứ trên người Knife là gì, nhưng hắn không thể chống lại lệnh của Đông Phương Tước.
Hắn quay đầu ôm Đinh Tiểu Lộ chạy đi, Jimmy cũng liền đuổi theo hắn, ba người chạy về phía thuyền lớn.
Đông Phương Tước bước nhanh về phía Knife đang nằm, hắn ta túm lấy cổ áo ông ta lên. Mắt nhìn đến thiết bị đang đếm số trên người ông ta, hắn chỉ có 30 giây.
\_\_\_\_\_\_?To be continued?\_\_\_\_\_\_