Ở biệt thự.
Đông Phương Tước đang ngủ say trong vòng tay của Đinh Tiểu Lộ, đã lâu lắm rồi hắn mới có giấc ngủ thoải mái như vậy. Bên ngoài màn đêm tịch mịch, gió lạnh thổi tán cây xào xạc, Đinh Tiểu Lộ thoáng nhớ đến chuyện cũ.
Lần đâu tiên hai người gặp đươc nhau, cô và hắn chỉ là hai đứa trẻ con, còn chẳng biết tình yêu là thứ gì. Xa cách một khoảng thời gian dài, cả hai lại không nhận ra nhau, đắm chìm trong thù hận. Không nghĩ đến cuối cùng lại có thể bên nhau như thế này, cuộc sống đúng là vô thường, không thể lường trước được chuyện gì.
" Em là đang nghĩ đến chuyện gì?" Đông Phương Tước hai mắt vẫn nhắm lại, hắn cất giọng hỏi cô.
" Đã dậy rồi à? Anh có cảm thấy dễ chịu hơn chút nào không?" Đinh Tiểu Lộ vuốt ve mái tóc đen nhánh của hắn đáp.
" Thoải mái nhiều rồi! Chỉ cần ở bên cạnh em là mọi thứ đều tốt hơn hẳn!" Đông Phương Tước trở mình, hắn ngẩng đầu nhìn cô trả lời.
" Đông Phương Tước, chúng ta liệu có thể cùng nhau đi đến cuối đời không? Có rất nhiều chuyện không thể tin được xảy ra, khiến em cảm thấy bất an, trong lòng cứ bồn chồn không yên!" Đinh Tiểu Lộ thấp giọng hỏi.
" Chỉ cần anh ở đây, chúng ta sẽ không rời xa nhau! Anh có thể hứa với em!" Đông Phương Tước nắm bàn tay cô trả lời. Cái hắn muốn không phải quyền lực hay danh vọng, chỉ đơn giản là có thể bên cạnh cô trọn đời trọn kiếp, không rời không bỏ mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-dai-ca-coi-ra-di-nao/1831408/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.