Vi An vội đến nổi cô còn không mang dép, chân trần bước đi trên sàn nhà lạnh lẽo. Cô ở nhà một mình thì không có vấn đề gì lớn cả, nhưng trong bệnh viện thì khác hẳn, cô sợ ma thật sự.
Hành lang bệnh viện vắng tanh, không có một bóng người, Vi An cứ cảm thấy mờ mờ ảo ảo thế nào ấy. Chắc bản thân đọc truyện kinh dị quá nhiều, nên cô bị ám ảnh mất rồi.
Trong phòng bệnh của Lý Kiệt, do mệt mỏi vì bị thương nặng, nên hắn cũng ngủ ngay khi trở về phòng. Cửa phòng nhẹ mở ra, một thân ảnh bé nhỏ đi vào, Vi An đến gần giường bệnh của hắn quan sát, xác nhận hắn đã ngủ say cô mới leo lên giường.
" Em đang làm gì ở đây vậy?" Lý Kiệt không biết tỉnh dậy từ lúc nào, hắn mở to mắt nhìn cô hỏi.
" Tôi..." Vi An đang ở trong tư thế hết sức nhạy cảm, cô là đang ngồi trên người hắn a. Vốn dĩ muốn leo vào trong, ai ngờ chỉ mới đưa một chân qua thôi, lại bị Lý Kiệt bắt tại trận. Này khiến cô mất mặt chỉ muốn độn thổ mà thôi.
" Trong phòng có chuột, nên tôi không dám ngủ!" Vi An đành phải nói dối, dù đôi mắt cô đã nói hết sự thật.
Lý Kiệt cảm thấy buồn cười trước gương mặt ngượng ngùng của cô, nhưng là hắn lại cố gắng kiềm chế không phát ra thành tiếng. Đây là bệnh viện lớn, phòng của họ là phòng VIP, đừng nói là chuột, ngay cả con muỗi còn chẳng có.
" Cần tôi giúp em bắt chuột sao?" Lý Kiệt trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-dai-ca-coi-ra-di-nao/1831407/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.