Chương trước
Chương sau
Cơ thể của Kim Giáp trùng rất lớn, chỉ cần cái đầu trùng của nó thôi đã bằng đầu xe của một chiếc xe bus cỡ lớn, cong cơ thể thường xuyên chui dưới lòng đất của nó, phải lớn hơn gấp 2 lần hoặc hơn!

Chiếc vỏ của nó phân thành 3 phần. Giữa mỗi phần có một phần trống, trước đó Sở Vân Thăng đã nhìn thấy đám nhuyễn trùng chui ra từ đó.

Không gian của lỗ hổng khá chật hẹp, Sở Vân Thăng muốn móc ra một chút thịt cuả nó, mới có thể cho hắn nấp cả người vào, nhưng không thể móc quá nhiều, nếu không thì chính kim giáp trùng cũng không thể sống được.

Trong phòng khách lớn của một tầng 3 trống trải trên một tòa cao ốc, Sở Vân Thăng nhanh chóng móc phong thú phù ra, kích hoạt phù thể, rồi bắn nó vào kim giáp trùng.

Khi ánh sáng của Kim Giáp trùng bắn ra, dường như làm sáng lên cả thân thể khổng lồ của nó, thậm chí bức tường của phòng khách lớn cũng bị xuyên thấu.

Sở Vân Thăng và nó có 1 liên hệ khá kì diệu, đột phá cả không gian đa chiều mà chính hắn cũng không hiểu được, ngay phút chốc được kiến lập lên.

Dùng cách nói của cổ thư đời trước là Phong ấn lệnh.

Điều khá kỳ lạ là, hắn vừa cùng con Kim Giáp trùng thiết lập liên hệ, đã thấy một luồng sức mạnh từ phương xa truyền đến, khống chế và thao túng Kim Giáp trùng bước về khu trung ương một cách bản năng.

Sở Vân Thăng thấy kì lạ, Đây là việc chưa từng xuất hiện, mình đã không ít lần phong ấn quái vật, lần đầu tiên ở mê vụ thành, con quái hắn khống chế hồi đó là hỏa diễm huyền điều, lần thứ 2 là trước khi gặp Chu Đình Vận. Hắn phong ấn 2 con Xích Giáp trùng, nhưng chưa từng xuất hiện năng lượng điều khiển được con quái vật này.

Nhưng sức mạnh đột nhiên xuất hiện này, nếu so với phép phong ấn của Sở Vân Thăng lúc ấy, vẫn hơi yếu, không mạnh lắm, sau khi nó xuất hiện, ngay lập tức tăng cường sức ảnh hưởng với con quái bị phong ấn, ảnh hưởng của sức mạnh này hầy như quy không.

Tiếp theo đó là đào 1 lỗ hổng trên võ của Kim Giáp trùng, lỗ hổng này, trong lúc Kim Giáp trùng chiến đấu, đều đóng lại, chỉ có lúc phóng ra lũ nhuyễn trùng mới mở ra.

Vì thế Sở Vân Thăng cần phải thay đổi hình dạng cuả vỏ Kim Giáp trùng 1 chú, để mình có thể nhìn rõ đường phía trước. Khống chế Kim Giáp trùng, xông vào sào huyệt của chúng!

Thời gian gấp gáp, Sở Vân Thăng hoàn toàn dùng võ lực, đào ra ít máu thịt của con Kim Giáp trùng ở giữa bộ phận thứ 1 và thứ 2, rồi dùng thiên bích kiếm hơi bật chiếc vỏ của nó lên, làm thành cửa sổ có thể phóng tầm nhìn ra ngoài của mình.

Nếu không phải vì bị Sở Vân Thăng khống chế, đứng trước sự phá hoại đầy bạo lực đó của hắn, nhất định sẽ gầm rú đau đớn, nhưng giờ đây không kêu tiếng nào cả.

Tất cả chuẩn bị xong, Sở Vân Thăng mình mặc chiến giáp, chui vào hầm nhân tạo trên lưng con Kim Giáp trùng. Chỗ lỗ hổng hướng ra ngoài hắn để thò mũi súng ra, khống chế Kim Giáp trùng liên tiếp phá 2 tầng của tòa nhà rồi về trên con đường đầy côn trùng.

Hắn có tất cả 6 giáp phù vây quanh người, chỉ cần mình không gây ra động tĩnh gì quá lớn, hắn nghĩ đám Xích Giáp trùng kia chắc không thể phát hiện ra rằng trên người của đồng loại mình đang tàng trữ một con người.

Con Kim Giáp trùng của Sở Vân Thăng ở giữa đám côn trùng, dù là cơ thể nó hơi lớn,nhưng đối diện với đám Xích Giáp trùng nhiều như vậy, muốn bơi ngược dòng, cũng không phải việc đơn giản, thường bị dòng chảy côn trùng cản lại, không thể dùng đạn dược, thậm chí còn bị lùi về phía sau. Kim Giáp trùng có khả năng luồn dưới đất. Sở Vân Thăng thử 1 chút, rồi định chui vào đất để tránh bọn côn trùng, nhưng giờ không thể nào chui xuống dưới thành Kim Lăng, hoắn toàn bị 1 lực lượng khủng bố cản lại.

Đây có lẽ là lý do tại sao không có 1 con Kim Giáp trùng nào có thể chui xuyên từ ngoài thành vào trong, Sở Vân Thăng thầm nghĩ.

Sông Trường Giang không dễ vượt qua, đám mảnh niêm dịch trôi nổi trên mặt sông chen chúc với đám Xích Giáp trùng, và cả một số ít Kim Giáp trùng đó, thỉnh thoảng cũng có một vài con bị đẩy rơi xuống!

Muốn trèo qua đầu chúng, dường như khó hơn mò kim đáy bể!

Nhưng có khó đến đâu, Sở Vân Thăng cũng phải làm được, dù là rơi xuống sông chỉ cần không bị dòng nước cuốn đi, mình cũng không thể từ bỏ!

Hắn khó khăn lắm mới khống chế được con Kim Giáp trùng xông vào bờ bên kia sông, tốn khá nhiều thời gian so với 1h mà hắn hẹn với Đinh Nhạn!

Thời gian của hắn ngày càng ít, không thể lãng phí 1 giây nào.

Trên mặt sông Trường Giang đột nhiên đầy sương mù, màn sương mù đen ngay lập tức dồn lên mặt sông, Sở Vân Thăng nghe những binh sĩ nói rằng, khi Trường Giang xuất hiện sương mù, bình thường sẽ xuất hiện thủy quái. Nhưng màn sương rất dày nên rất khó nhìn rõ. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Sở Vân Thăng quyết định, đã đến được đây, trước sau đều là sông, tiến hay thoái cũng như nhau, đành ngồi nghĩ cách thoát khỏi đám sương mù này, còn thủy quái gì đó, chưa chắc mình đã gặp.

Hắn khống chế Kim Giáp trùng, cố gắng trèo qua trên đầu đám côn trùng, càng ngày càng nhiều Kim Giáp trùng xông ra.

Ầm, Ầm!!!!

Từng đợt sóng vang lên, từ đằng sau hắn.

Hắn không dám, cũng không kịp quay đầu lại nhìn, dù nhìn cũng không rõ, bốn phía đều là màu đen kịt.

Nhưng không nhìn thì không nhìn, chưa chắc đã thoát khỏi nó, một trận sóng lớn đổ ào vào người hắn.

Con kim giáp trùng của Sở Vân Thăng nghiêng ngả, hắn vội khống chế nó chạy nhanh về đằng trước, nhưng không thể chạy được với tốc độ và sức mạnh của đợt sóng, bị đè lên đầu của 1 con Xích Giáp trùng khác,

Lúc này, 1 con Kim Giáp trùng khác cũng vượt sông băt đầu phóng lửa, về phía vừa phát ra tiếng sóng.

Sở Vân Thăng nằm ra trong lỗ hổng, dựa vào luồng sáng mờ mờ của con Kim Giáp trùng vừa phóng hỏa, hắn bắt đầu thấy 1 cái cổ cực to vừa đen kịt nhô lên khỏi mặt nước, trên chiếc cổ là chiếc đầu lớn đầy những gai, giống như 1 quả cầu lông mà tất cả sợi lông đều trở lên sắc như dao!

Đây chính là thủy quái mà mọi người vẫn đồn sao?

Sở Vân Thăng thoáng lên ý nghĩ, vội vàng thúc con Kim Giáp trùng chạy, nếu không đến được bờ sông bên này, chết ở sông hắn không cam tâm!

Nhưng đã không kịp nữa, con thủy quái đã ngả chiếc đầu gai về phía đám côn trùng, trong đó có cả hắn, mở miệng phun ra 1 đợt khí lạnh kinh khủng!

Chớp mắt, trong phạm bị 50m mặt sông, tất cả bị đóng băng.

Những con Xích Giáp trùng không nhảy lên được, vây quanh con thủy quái thổ niêm dịch, cùng với công kích hỏa của đám Kim Giáp trùng. Trong màn sương mù đen, một trận băng hỏa đại chiến đã bắt đầu.

Sở Vân Thăng suýt chết cóng, mặc dù có sự bảo hộ của bốn giáp phù và chiến giáp nhưng hắn vẫn cảm nhận sự lanh giá thấu xương.

Con Kim Giáp trùng bị phong ấn đã bị băng bó chặt nhưng vẫn còn sống, chit là muốn dựa vào hỏa nguyên khí của nó để giải tỏa băng phong, cần rất nhiều thời gian mà Sở Vân Thăng lạo thiếu nhất điều này.

Chỉ có thể dùng 1 lượng lớn nguyên khí của Sở Vân Thăng để giúp đỡ nó nhanh chóng phục hồi, rồi thừa lúc hỏa quái và đám côn trùng vẫn đang hỗn chiến nhanh chóng phá băng phong, rồi chạy khỏi đây.

Đùng!

Con Kim Giáp trùng của Sở Vân Thăng phun ra 1 dòng lửa tím, làm tan băng, chạy 1 mạch về bờ bên kia.

Đến giang bắc, hầy những máu, không còn nhận ra miền đất trước đó nữa.

Cừ phần đầu tiên, nằm ở ngoài giang bắc 100 mét. Đó là mục tiều đầu tiên của hắn.

Hắn mang theo tất cả 10 quả đạn pháo, nhiệm vụ là phải phá tan 3 tòa cự phần trước mặt và đằng sau, còn những cự phần xa lắc đó thì tạm thời không cần quan tâm đến chúng.

Cự phần có thể nuốt trọn tất cả những đạn pháo bay đến thậm chí cả những vũ khí của loài nhưng điều đó cho thấy rằng trong đó có những kết cầu mà con người chưa thể lý giải, muốn phá hủy chỉ có thể đánh pháo từ ngoài, thậm chí không cần phá tan mà làm nó tê liệt là được.

Sở Vân Thăng nhìn thời gian, chỉ còn 20 phút, rất lo lắng, hắn giườ đây không biết tình trạng của phòng tuyến 3 mặt thế nào, nhưng nếu xét tình hình của đoàn chủ lực số 9 thì có lẽ dù gian khó thế nào cũng không lùi bước, có lữ giờ đây cũng đang có người mạo hiểm tính mạng như hắn.

Hắn không biết rằng dù họ ó thể phá hủy hoặc phá hỏng cự phần, nhưng biện pháp duy nhất giờ đây của hắn là phá hỏng cự phần trước mắt.

Chân con Kim Giáp trùng đặt lên niêm dịch trên bờ sông, Sở Vân Thăng đột nhiên phát hiện, năng lượng ảnh hưởng đối với con Kim Giáp trùng đã lớn hơn rất nhiều, nếu không phải hắn khống chế rất chắc phong ấn lệnh, lúc này con Kim Giáp trùng gần như lao về phía thành.

9 mét, 8 mét, 7 nét!

Từng bước từng bước đến gần cự phần rồi!

Sở Vân Thăng dùng 1 lượng lớn nguyên khí để khống chế phong ấn lệnh, cố gắng thắng lại được sức lôi kéo đối với con Kim Giáp trùng,

Một lượng lớn Xích Giáp trùng chạy qua người hắn, xông về Trường Giang.

Mấy phút sau, Sở Vân Thăng cuối cùng đã đến gần 1 con cự phần.

Cự phần đầy những ống, giống như 1 chiếc hộp đẹp vậy, bề ngoài thì màu sắc sặc sỡ, bên trong không biết có những gì.

Đám ống rễ to nhỏ khác nhau đó, có những cái không nghừng phun niêm dịch, có lúc 1 trong số đó bắn ra những sinh vật như côn trùng, bên trong còn có thứ gì không ngừng động đậy.

Sở Vân Thăng cẩn thận lái con Kim Giáp trùng gần cự phần, hắn chuẩn bị dung thiên bích kiếm, mở ra 1 cái lỗ trên cự phần rồi ném đạn vào, khởi động trạng bị trước đó, thiết lập mất 9 phút, sau đó chạy sang cự phần khác.

Phập!

Cự phần không kiên cố như hắn nghĩ, thiên bích kiếm đâm vào đó rất dễ dàng.

Nhưng Sở Vân Thăng ngay sau đso nhanh chóng thu kiếm về, không dám làm động tác gì nữa. Vì khi hắn rút kiếm đâm vào cự phần, đám côn trùng đi theo hắn, đột nhiên dừng lại, rồi vây quanh con Kim Giáp trùng của Sở Vân Thăng

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.